Cuối cùng Tô Nhan đành vào phòng Tư Mộc tìm, cô rất ít khi vào phòng Tư Mộc, nhất là khi không có cậu ở đây nữa. Bất kì người trẻ tuổi nào cũng đều có bí mật, cho dù lớn hay nhỏ thì chắc chắn vẫn phải có. Tô Nhan đã chuẩn bị tinh thần, thầm nghĩ nếu có nhìn thấy thứ gì đó thì cũng phải thật bình tĩnh. Nhưng cô không ngờ nó chẳng phải là sách báo như cô dự đoán, mà là một tấm ảnh rất bình thường, bình thường đến mức chỉ cần liếc qua một cái đã quên ngay.
Người trong ảnh tất nhiên không hề xa lạ, là cô đang không kiên nhẫn dựa đầu vào đầu của Tư Mộc, đây là tấm ảnh chụp trong lúc đến ’du lịch 80 ngày’ trải qua sinh nhật cùng Châu Lễ Đạt, cô nhớ rõ lúc ấy mình đang nằm trên cỏ, rồi bị cậu ăn vạ đòi chụp mấy tấm ảnh.
Chỉ là cô không ngờ có một tấm đã được rửa ra, cùng lắm chỉ có mấy năm mà thôi, nhưng sự non nớt ngây thơ đã hoàn toàn biến mất rồi.
Tô Nhan nhíu mày, tò mò lật tấm ảnh lại, sau đó cô liền ngây ngẩn cả người. Vài giây sau sắc mặt cô càng ngày càng khó coi, giống như bị sét đánh giữa ban ngày.
Nguyện hứa một đời bên cạnh Tô Nhan — Tư Mộc.
Đầu bút sắc bén trên tấm ảnh là nét chữ quen thuộc của Tư Mộc, tay Tô Nhan run lên, gần như là không cầm chặt được tấm ảnh. Cô đã vô tình phát hiện được tình cảm không thể nói ra của Tư Mộc, bây giờ cho dù có cố gắng tìm một cái cớ để phủ nhận tình cảm này thì cũng không được nữa.
Tô Nhan thở hổn hển, cảm giác đầu óc cực kì choáng váng, chuyện quái gì thế này? Tại sao lại là cô? Tư Mộc là em trai của cô cơ mà, người em trai đã ở cạnh cô mười năm, bây giờ lại thích cô ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT