“Chị muốn em giải thích cái gì?” Hai mắt Tư Mộc đỏ bừng, trừng mắt nhìn Tô Nhan: “Tâm trạng em không tốt, em đang không vui, em đang tức giận, lý do như vậy đủ chưa?” Cậu phẫn nộ đá cái ghế bên cạnh một cái, quát: “Thế đã đủ chưa?”
Tô Nhan nhìn cậu như nhìn một kẻ điên: “Đầu óc em có vấn đề à? Ăn no xong đi kiếm chuyện với chị hả?”
"Cứ coi như đầu óc em có vấn đề thật đi."
“Đầu óc em có vấn đề liền đập điện thoại của chị?”
“Em muốn đập thì đập.”
"Tư Mộc!” Tô Nhan quát: “Em quá đáng rồi đấy!”
Bọn họ rất ít khi cãi nhau tới mức mặt đỏ tai hồng như vậy, hôm nay Tư Mộc thật sự rất quá đáng, Tô Nhan không hiểu tại sao cậu lại vô cớ nổi điên như vậy, nhưng trong lòng vẫn rất bực bội, cô biết chất lượng điện thoại của mình thế nào, âm lượng có lúc lớn đến mức đau tai, nên cô biết Tư Mộc đã nghe được lời Mã Thành Lỗi nói, nhưng tại sao Tư Mộc lại phản ứng mạnh đến như vậy? Đã thế còn không hề báo trước. Lúc này Tô Nhan không khỏi nhớ đến lời nhắc nhở của Trần Đàn vào dịp tết, kết hợp với thái độ và hành động hiện giờ của Tư Mộc làm sắc mặt Tô Nhan càng ngày càng u ám.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT