Châu Lễ Đạt đang đi thì khựng lại, vài giây sau liền xoay đầu trừng người đang nằm trên giường, dáng vẻ cậu vẫn bình tĩnh như cũ, nghiêng đầu, mái tóc hỗn độn che khuất đôi mắt đặc biệt xinh đẹp khi tỉnh táo.
Cậu ta không nghe lầm đúng không? Có ý gì? Tô Nhan là của Tư Mộc?
Châu Lễ Đạt đau đầu đỡ trán, giây tiếp theo lại ngã ập xuống giường, cậu ta nhìn chăn đệm màu trắng trước mặt mình, đầu óc hơi choáng váng chưa phản ứng kịp. Nếu không phải là ảo giác, nếu không hiểu sai ý trên mặt chữ thì Tư Mộc thích Tô Nhan ư? Nhưng mà Tô Nhan là chị của cậu cơ mà!
Cậu ta nghiêng người, túm áo Tư Mộc điên cuồng lắc qua lắc lại: “Này này này, mau tỉnh dậy đi, cậu có ý gì? Hả? Cậu điên rồi à? Đó là chị của cậu, cậu mau dậy cho tôi đi!”
Nhưng lần này mặc cho Châu Lễ Đạt kêu la thế nào Tư Mộc cũng không có phản ứng.
Châu Lễ Đạt lắc một hồi cũng mệt, xoay người nằm ngửa ra bên cạnh Tư Mộc, sau một lúc im lặng cậu ta mới thầm chửi một tiếng, con mẹ nó!
Hôm sau lúc Tư Mộc tỉnh dậy thì Châu Lễ Đạt đang ngồi cách đó không xa và dùng ánh mắt nặng nề nhìn cậu, vẻ mặt hiếm khi nghiêm túc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT