Cô lui lại rồi ngồi xổm xuống cởi giày ra xem, gót giày đã gãy ra hết rồi, hết cách cứu chữa. Tô Nhan mím môi, dự cảm lát nữa mình phải khập khiễng bò xuống núi rồi. Nhưng ít ra thì trong cái rủi có cái may, chân không bị trật, cô thầm an ủi chính mình.
“Lên đi.” Mã Thành Lỗi đột nhiên nói. Tô Nhan cúi đầu nhìn gã, thấy đối phương đang nửa quỳ nửa ngồi, đưa tấm lưng rộng lớn về phía cô, vừa nhìn cô đã hiểu gã có ý gì.
Tô Nhan làm lơ gã, cầm giày đang nằm trên đất mang vào: “Anh đứng lên đi, tôi tự đi được.” Sao cô có thể để Mã Thành Lỗi cõng xuống núi thật được.
Cô lướt qua gã khập khiễng đi vài bước, sau đó cánh tay cô bị kéo mạnh buộc phải lui lại, Mã Thành Lỗi cứng rắn kéo cô lên lưng mình, cúi người một cái rồi đứng lên, vững vàng nâng cô lên lưng, rồi nhẹ nhàng bước xuống bậc thang.
Gã vui vẻ nhếch khóe môi nói: “Đã nói sẽ cõng em xuống rồi mà, phụ nữ đúng là khó chiều.”
Tô Nhan bị động nằm trên lưng Mã Thành Lỗi, đôi tay đặt trên vai gã, cả người cứng đờ mất tự nhiên, cô trừng trừng cái ót của gã: “Bỏ tôi xuống nhanh lên.”
Bây giờ cô cũng không dám nhìn phía trước, con đường dốc thế này khiến cô không có cảm giác an toàn, như thể giây tiếp theo sẽ lăn xuống dưới vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT