Trương ma ma không để ý đến ánh mắt của Sở Cẩm Diệu, bởi bà còn đang chìm trong suy nghĩ của mình. Trên đời này, vận mệnh là điều khó diễn tả nhất. Triệu phu nhân không được sủng ái còn gặp phải chuyện ôm sai hài tử, làm cho Sở lão phu nhân phê bình kín đáo.
Tuy Sở Cẩm Dao trưởng thành ở bên ngoài, không thân thiết với Sở lão phu nhân. Nhưng Sở Cẩm Dao vẫn là huyết mạch của Hầu gia, làm sao có thể vì Sở Cẩm Diệu, một người ngoài mà ức hiếp huyết mạch của mình được cơ chứ?
Ngày ấy ở Vinh Ninh Đường, Sở Cẩm Dao bị lạc đường, lão phu nhân đã biết nhị đẳng nha hoàn bên cạnh Sở Cẩm Dao là người mới vào phủ không lâu, nên rất bất mãn với cách xử lí chuyện nhà của Triệu phu nhân.
Có thể suy ra rằng Triệu phu nhân không để bụng chuyện của Sở Cẩm Dao. Nhưng mà lão phu nhân càng nhắc nhở Triệu phu nhân quan tâm đến Sở Cẩm Dao, Triệu phu nhân càng cảm thấy Sở Cẩm Diệu rất đáng thương.
Tất cả mọi người sợ Sở Cẩm Dao bị ăn hiếp, mà không ai cảm thấy Sở Cẩm Diệu không có ai quan tâm sao? Nên Triệu phu nhân càng cảm thấy thương tiếc Sở Cẩm Diệu.
Trương ma ma là người ngoài nên bà nhìn rõ hơn người trong cuộc. Bà cũng cảm thấy Triệu phu nhân quá hồ đồ. Sở Cẩm Diệu chỉ là một nữ nhi nhà nông, phụ mẫu tâm địa độc ác, vì vinh hoa phú quý mà tráo đổi huyết mạch Hầu môn. Mười ba năm qua còn khắt khe với thiên kim nhà bà.
Trường Hưng Hầu và Sở lão phu nhân không trừng phạt nặng nhà kia, đã là nể mặt Sở Cẩm Diệu rồi. Trương ma ma tỏ tường tất cả, vậy mà Triệu phu nhân người trong cuộc lại u mê nhường này, có tình cảm nhiều năm như vậy với Sở Cẩm Diệu, làm sao để nàng bị thiệt thòi được cơ chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT