Sở Cẩm Dao chớp chớp mắt, không hiểu ý của Tần Nghi. Người này thật khó hiểu, nàng chân thành nói chuyện mà hắn lại cười là sao?
Sở Cẩm Dao hơi khó chịu, đang tính đợi Tần Nghi cười đủ rồi sẽ hỏi hắn cặn kẽ một phen. Nhưng Tần Nghi cứ cười mãi không ngừng, nàng đành phải ngắt lời hắn.
“Ta đang nói chuyện nghiêm túc, ngươi đàng hoàng chút đi, không được cười!”
Tần Nghi vẫn còn cười, như có như không mà đáp lời: “Có thể là do thầy dạy ta dạy tốt chăng?”
Từ nhỏ, Thái tử đã có rất nhiều đại học sĩ dạy dỗ, những người này không những tri thức uyên thâm, thanh danh hiển hách, mà còn là văn thần võ tướng, những trọng thần trong triều. Họ lấy việc có thể tới dạy Thái tử mà tự hào.
Thầy của Tần Nghi không thể hình dung bằng một chữ tốt. Nhưng mà Sở Cẩm Dao không biết thầy trong miệng Tần Nghi quan trọng thế nào, chỉ nghĩ một chút rồi nói rằng:
“Có câu danh sư xuất cao đồ, người bình thường có bắt chước cũng không học được, thôi ta vẫn là ngoan ngoãn học tập từ từ, chăm chỉ luyện tập mới tốt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT