Sau Khi Bị Hệ Thống Cưỡng Chế Phân Phối Đạo Lữ

Chương 2: Huyền Âm Cốt


4 tháng

trướctiếp

 

Trời tối, trăng sáng sao thưa.

Trời lại sáng, mặt trời chói chang trên cao……

Ngay từ đầu Tần Thất Huyền còn có thể tính ngày, về sau, ý thức của nàng đã hơi mơ hồ, căn bản không rõ mình đã ở ngoài ruộng chào mặt trời bao nhiêu ngày.

Chỉ biết hoa hướng dương xung quanh dần dần khô héo, vốn ánh vàng rực rỡ dần dần ảm đạm, vài cây hoa gần nàng nhất đều biến thành màu xám trắng, gió thổi qua, cánh hoa rơi xuống đất hóa thành một dúm tro.

Đống hoa hướng dương này, à không, Diệu Nhật Hoa, chính là linh thực quý của Linh Tiêu Môn, nếu chết hết?

Nghĩ đến hình ảnh đó, Tần Thất Huyền vốn đã hôn hôn trầm trầm đột nhiên bừng tỉnh, nàng hữu khí vô lực mà kêu: “Hệ thống, đủ rồi! Dừng lại!”

Hệ thống dường như được khóa trong nguyên thần của nàng, phải chăng có thể thông qua thần thức đối kháng với nó?

Tần Thất Huyền chỉ là Luyện Khí kỳ, thức hải chỉ có kích cỡ bằng một giọt nước, phải tự cứu bằng cách nào? Đúng lúc nàng muốn khuấy giọt nước ở thức hải, cùng hệ thống đấu một phen, hệ thống rốt cuộc cất tiếng trở lại: “Phát hiện ký chủ sắp đột phá Luyện Khí cảnh, dò tìm trong phạm vi trăm dặm thiếu 【 Ngưng Thần Đan 】cần để phá cảnh, ngừng tu luyện!”

Nghe câu này, Tần Thất Huyền suýt nữa bật khóc, nàng cảm giác lực lượng khống chế cơ thể mình rút đi, ngay sau đó, tư thế đang bày rốt cuộc không giữ được nữa, Tần Thất Huyền đặt mông ngồi dưới đất, phì phò thở dốc.

Khí thở ra cũng nóng, trong cổ họng còn phun ra luồng khói.

Cái này đúng là ‘phun lửa nhả khói’ hàng thật giá thật.

“Nước, nước……” Tần Thất Huyền nằm trên đất cảm giác cả người đều đau, da đỏ như cua vừa luộc, lại nóng đỏ như bàn ủi , phần lưng nằm trên đất còn phát ra tiếng xèo xèo của dầu sôi, như thịt nướng trên ván sắt.

Nghỉ ngơi tại chỗ một lát nàng rốt cuộc cũng cử động được, run run rẩy rẩy lấy túi nước ra uống.

Uống vội mấy ngụm nước, Tần Thất Huyền cuối cùng cũng tỉnh người, thẳng đến lúc này, nàng mới nghe được hệ thống đang không ngừng kêu tích tích tích.

“Tu luyện một chạm đã hoàn thành, xin ký chủ mau chóng đánh giá.”

Trên giao diện trước mặt xuất hiện lựa chọn đánh giá, lần lượt là: Tốt, Rất tốt, Cực kỳ tốt……

“Hay nhở, hệ thống chó má quả nhiên không làm người……” Tần Thất Huyền thầm nghĩ: Ba lựa chọn mịe nó không có cái nào không tốt, đây là ép người ta khen mà, quá đáng, ta tuyệt đối sẽ không cho mi đánh giá tốt!

Nhưng ngay sau đó, nàng nghe được thanh âm máy móc cứng nhắc của hệ thống có chút phập phồng.

“Cảm ơn bạn khen ngợi gấp đôi, hệ thống tu luyện Chí Tôn sẽ không ngừng cố gắng, cung cấp cho bạn dịch vụ tốt nhất.”

Tần Thất Huyền: “……” Ta khen ngợi khi nào! Còn gấp đôi……

Chẳng lẽ nó có thể làm lơ những chữ khác, chỉ lấy lời khen? Nhớ lại suy nghĩ vừa rồi trong đầu mình, quả nhiên Tần Thất Huyền không còn gì để nói.

Bị hệ thống lừa một phen, Tần Thất Huyền tâm tình bực bội thật sự.

Nàng lung lay đứng lên, quan sát chung quanh, mí mắt lại lần nữa giật liên hồi, mặt cũng đen như đít nồi.

Lúc trước dựa vào hệ thống tu luyện, nàng xâm nhập cấm địa sau núi như vào chỗ không người, hiện tại ra vấn đề, nàng phải về thế nào?

Tần Thất Huyền cuống quít hô: “Hệ thống, đưa ta về!”

Vẫn là giao diện tu luyện một chạm bật ra, nhưng trên《 Quỳ Hoa Bảo Điển 》 có một hàng nhắc nhở màu đỏ: Tu vi đột phá Ngưng Thần kỳ có thể tiếp tục tu hành.

Xuống dưới chỉ có một hàng chữ đậm: “Kích hoạt công pháp tu luyện mới cần linh châu, bạn đã không xu dính túi.” Mấy chữ không xu dính túi còn sáng lấp lánh, cực kỳ giống sự trào phúng im lặng.

Tần Thất Huyền: “Làm sao để ta rời khỏi đây?” Không có hệ thống che lấp, nàng đứng ở cấm địa chính là một bia ngắm chói lọi, chẳng mấy sẽ bị người khác phát hiện, đến lúc đó nàng có mọc mười cái mồm cũng không giải thích được.

Môn quy của Linh Tiêu Môn có một điều: Kẻ tự tiện xông vào cấm địa, chết!

Một khi bị phát hiện, nàng chắc chắn phải chết.

Hô nửa ngày hệ thống không phản ứng, Tần Thất Huyền gấp như kiến bò trên chảo nóng, mí mắt cũng giật ngày một lợi hại, cứ cảm giác có thứ gì đó khủng bố sắp thức tỉnh.

Lông tơ trên tay nàng dựng thẳng cả lên, còn nổi lên một tầng da gà rậm rạp.

Đối với nguy hiểm, Tần Thất Huyền luôn có trực giác của động vật, chưa bao giờ sai. Nàng từng dựa vào trực giác này, trốn thoát hơn ba lần họa sát thân.

Mắt thấy tim đập càng lúc càng nhanh, Tần Thất Huyền cắn chặt răng, hung lên nói: “Hệ thống, mi ở thức hải của ta, ta chết mi cũng không chạy thoát.” Nói xong, hệ thống vẫn không động tĩnh, Tần Thất Huyền quyết đoán nói: “Dù sao cũng phải chết, không bằng trước khi ta chết tự bạo nguyên thần, còn được thống khoái một phen!”

Nàng cũng không rõ mình tự bạo nguyên thần có tác dụng gì không.

Có lẽ mình chết, hệ thống có thể tìm ký chủ mới lần nữa.

Nhưng nếu trước khi chết, tự bạo nguyên thần, làm thức hải hỏng hoàn toàn, hệ thống khóa trong thức hải có lẽ cũng có nguy hiểm, ôm ý niệm như vậy, Tần Thất Huyền nói lời tàn nhẫn, cũng bắt đầu khuấy giọt nước kia.

Lúc này, giao diện hệ thống chủ động bắn ra.

“Phát hiện công pháp tu luyện mới 《 Quỷ Ảnh Mê Tung 》, một khối thượng phẩm linh thạch, có thể nợ!”

Tần Thất Huyền giận đến bùng nổ: “Một khối thượng phẩm linh thạch?” Nàng cực cực khổ khổ tích cóp nhiều năm như vậy mới gom đủ một trăm khối hạ phẩm linh thạch để kích hoạt hệ thống, một trăm khối hạ phẩm linh thạch cũng chỉ bằng một khối trung phẩm linh thạch, một khối thượng phẩm linh thạch lại bằng một trăm khối trung phẩm linh thạch……

Công pháp chó má này còn đòi một khối thượng phẩm linh thạch?

Hệ thống khó được một lần giải thích: “Luyện《 Quỷ Ảnh Mê Tung 》không cần tài liệu khác, ủy thác một chạm là có thể tu luyện đến cảnh giới hoàn mỹ,  một khối thượng phẩm linh thạch bảo đảm không lỗ.”

Cảm giác nguy hiểm ngày càng gần, Tần Thất Huyền chỉ có thể rống lên: “Được, học! Tu luyện một chạm!”

Sống chết trước mắt, làm gì còn thời giờ mặc cả. Dù sao thời buổi này, con nợ mới là đại gia.

Vừa dứt lời, Tần Thất Huyền liền cảm giác cơ thể mình nhảy vọt về phía trước, trốn dưới bóng một gốc hoa hướng dương, ngay sau đó, nàng không ngừng xuyên qua những cái bóng ấy, tốc độ càng lúc càng nhanh, sau đó……

Người cũng bị quay đến chóng mặt.

Không biết đã quay bao nhiêu vòng, Tần Thất Huyền phát hiện cơ thể nàng dường như cũng hóa thành một cái bóng, có thể dễ dàng hòa với cái bóng trên mặt đất.

Nàng dẫm lên những cái bóng ấy chạy như bay ra ngoài, thân thể như một trang giấy dẹp màu đen, thực mau đã chui từ khe hở cấm địa ra ngoài, tiếp theo lại một đường bay đi, trải qua bóng cây cối, phòng ốc, linh thú, đám mây thì cũng thôi, nàng thậm chí còn rơi xuống bóng của một đám đệ tử nội môn đang luyện kiếm, bị dẫm không biết bao nhiêu chân.

Trải qua trăm cay ngàn đắng, chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, Tần Thất Huyền rốt cuộc về tới tiểu viện của mình, sau khi nàng về phòng hệ thống tu luyện tự động giải trừ, thân thể cũng theo đó quay về trạng thái tự nhiên.

Tần Thất Huyền biết bộ dạng của mình bây giờ chắc chắn là thảm không nỡ coi.

Nàng lấy ra gương đồng soi một cái, trợn mắt há mồm.

Cái đầu heo mặt mũi bầm dập, căn bản thấy không rõ nguyên dạng trong gương là ai?

Nàng nhếch khóe miệng, tức thì đau đến trào nước mắt, xuýt xoa vài cái. Cố tình lúc này thanh âm đề nghị đánh giá của hệ thống lại vang lên lần nữa, nàng ngã một lần khôn ra một chút, quyết đoán nói: “Kém!”

Hệ thống: “Không thể nhận dạng thanh âm của ký chủ, xin đánh giá lại lần nữa.”

Tần Thất Huyền: “Tóm lại mi đừng nghĩ moi được khen ngợi ở chỗ ta.”

Hệ thống: “Nhận được khen ngợi, chúc bạn tu luyện vui sướng, sớm ngày phi thăng.”

Tần Thất Huyền:…… Ta sai rồi, ta lại nói khen ngợi nữa thì ta là con heo!

Đầu heo Tần Thất Huyền dầu gì cũng không thể để mình tiếp tục sưng mặt như vậy, trong túi trữ vật của nàng có thuốc, là Hồi Xuân Đan chữa thương nghiền thành bột, vốn định dùng tiết kiệm tí, nào hiểu được một viên đan dược nghiền thành bột cũng không đủ bôi hết cái mặt sưng như bánh nướng của nàng, vì thế chỗ Tần Thất Huyền bôi thuốc bột thì tiêu sưng, còn chỗ cằm vẫn sưng to, rất giống bị ong mật đốt ra cái cằm ba ngấn.

Tần Thất Huyền nâng cằm ba ngấn ngồi trên giường tự vấn cuộc đời.

Hiện giờ tu vi của nàng là Luyện Khí kỳ chín tầng, muốn đột phá Ngưng Thần kỳ, phải chuẩn bị một viên Ngưng Thần Đan. Tu chân giới bây giờ, cảnh giới tu luyện chia thành Luyện Khí, Ngưng Thần, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Độ Kiếp, Phi Thăng……

Cảnh giới về sau nàng không rõ lắm, nhưng ở giai đoạn trước, mấu chốt nhất không phải Trúc Cơ và Kim Đan, ngược lại là Ngưng Thần.

Bởi vìNgưng Thần ý nghĩa thức hải mở rộng, một giọt nước hóa thành vũng nước, hay là hồ nước, con sông, biển rộng, thậm chí vô tận hư không, đều quan hệ với cơ sở gầy dựng vào Ngưng Thần kỳ.

Đột phá Ngưng Thần, cần một viên Ngưng Thần Đan làm phụ trợ, nhưng mấu chốt nhất chính là tu luyện một môn tâm pháp dưỡng thần.

Tâm pháp chia làm Thiên, Địa, Huyền, Hoàng bốn phẩm giai.

Đệ tử bình thường của tông môn sau khi tu vi đạt tới Luyện Khí kỳ chín tầng có thể dùng cống hiến đổi Hoàng giai 《 Thức Cảm Thiên 》, đệ tử nội môn có thể đổi Địa giai 《 Tích Thủy Bất Lậu 》, về phần tâm pháp của nội môn tinh nhuệ và đệ tử truyền thừa , thì không phải thứ Tần Thất Huyền bây giờ có thể biết được.

Về phần Ngưng Thần Đan, chính là đan dược luyện chế từ Ninh Thần Hoa, cái này so ra thì rẻ hơn rất nhiều, nhưng cũng cần một khối trung phẩm linh thạch.

Tần Thất Huyền sờ sờ cái túi trữ vật trống rỗng của mình, lau nước mắt chua xót.

Nàng không xu dính túi, còn nợ hệ thống một khối thượng phẩm linh thạch, căn bản không có tiền mua thuốc……

Đổi tới đổi lui, vẫn là phải liều mạng nhỏ kiếm linh thạch, đúng là còn phải cày cuốc hơn trước khi xuyên nữa. Khi đó không cày thì không có tiền, nơi này, không cày còn có thể mất mạng.

Thở dài một hơi, Tần Thất Huyền móc ra Huyền Âm Cốt của mình.

Huyền Âm Cốt là một loại pháp khí truyền âm luyện chế từ xương của ma âm thú, nàng có thể thông qua xương cốt này nghe được tin tức từ chư thiên vạn giới, cũng có thể giao lưu nói chuyện cùng những người khác, tương đương với điện thoại phiên bản cũ ở thế giới trước, rốt cuộc cái nàng mua không thể gọi video, chỉ có thể nghe giọng nói.

Vừa mở Huyền Âm Cốt lên, đã có tiếng nhắc nhở tích tích tích vang lên liên tục.

Lời nhắn chưa đọc có hơn ngàn tin, chín phần trong đó  là từ Trương đạo nhân.

Tần Thất Huyền mở tên Trương đạo nhân lên, giọng nói bùng nổ vang lên từ xương cốt, làm màng tai nàng rung lên ong ong, ném xương cốt ra xa một tí, nàng mới hoàn hồn, nghe rõ Trương đạo nhân rốt cuộc đang nói gì.

Dạo gần đây linh điền của rất nhiều đệ tử ngoại môn đều xảy ra việc ngoài ý muốn, Linh Cốc ban đầu úa vàng, sau đó đều biến thành màu đen, mọi người cẩn thận kiểm tra, phát hiện rất nhiều rễ Linh Cốc đều bị thối rữa. Sau đó bọn họ gom góp linh thạch mời Linh thực sư nội môn tới kiểm tra, kết quả không phát hiện bất cứ vấn đề gì, tuy rằng sư huynh nọ không tồi, không phát hiện vấn đề bèn không thu tiền, nhưng vấn đề của Linh Cốc trước sau không giải quyết được, mắt thấy Linh Cốc bệnh ngày càng nhiều, Trương đạo nhân liền nghĩ tới Tần Thất Huyền

Linh Cốc của Tần Thất Huyền đã chín từ sớm, hơn một tháng so với những người khác, hạt còn no đủ, phẩm tướng tuyệt hảo.

Xuân Phong Hóa Vũ tu luyện cảnh giới cao, có thể đẩy nhanh tốc độ chín của linh thực. Hiện tại bọn họ không có biện pháp ngăn cản Linh Cốc thối rữa, để giảm bớt tổn thất, chỉ có thể mời Tần Thất Huyền ủ chín Linh Cốc trước, có thể cứu bao nhiêu tính bấy nhiêu.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp