… Miễn cưỡng thì sẽ không hạnh phúc. 

Đạo lý mà mọi người vẫn thường hay nói, hôm nay Hình Vận mới hiểu ra điều đó theo cách sâu sắc nhất. Khi cô đề nghị muốn xem “phi vụ động trời", cô mơ hồ cảm thấy Sở Nam hình như có đôi chút miễn cưỡng. Kết quả đã chứng minh, là vô cùng miễn cưỡng!

Xuyên suốt cả bộ phim, cô cười rất vui vẻ trong khi Sở Nam lại ngủ ngon lành. Lúc đầu anh ấy ngủ không được thoải mái lắm, chỉ cần cô cử động nhẹ một chút, cho dù là uống  nước hay điều chỉnh tư thế ngồi, anh ấy đều sẽ lập tức tỉnh dậy. Anh ấy nhanh chóng ngồi thẳng lưng lên, giả vờ bản thân xem rất nghiêm túc. Rõ ràng làm sao, Sở Nam không muốn để cho cô phát hiện ra anh ấy đang ngủ. Sau khi nhận ra điều này, cô đã cố gắng nhẹ nhàng hết sức có thể. Thậm chí còn cố gắng không cử động tới mức tối đa. Không bị làm phiền, anh ấy càng lúc càng chìm sâu vào giấc ngủ, mãi cho đến khi bộ phim sắp kết thúc, cô mới cố tình gây ra nhiều tiếng động để nhẹ nhàng đánh thức anh ấy dậy. Nếu đã không muốn để cô phát hiện, vậy thì cô đương nhiên sẽ phối hợp giả ngốc rồi…

- Cáo Nick cưng thật đấy!

Bày tỏ cảm xúc sau khi xem phim là một phần thiết yếu, Hình Vận cho rằng mặc dù kỹ năng “diễn xuất” của bản thân có chút không được tự nhiên nhưng cảm nghĩ chung chung lúc xem xong phim chắc chắn phải có. Kể cả anh ấy hoàn toàn không xem, cũng có thể hùa theo đại vài câu để lấp liếm cho qua đề tài này, thế thì mọi người sẽ không lúng túng, ai nấy đều vui. 

Nhưng kết quả là….. 

Anh ấy rất nghiêm túc hỏi: 

- Cưng? Là ý gì thế? 

- À… Ừm... đại khái chính là… rất dễ thương ấy? Tính cách vừa hay khiến em rất thích ấy? - Mặc dù lời giải thích này có vẻ không quá chính xác, nhưng cô thực sự không biết phải diễn tả nó thế nào cho ngắn gọn. 

Lông mày của Sở Nam càng nhíu chặt hơn, hỏi:

- Em thích kiểu tính cách nhân vật ỷ mạnh hiếp yếu sao?

Khổ thân anh ấy vẫn có thể nói tiếp, rõ ràng đã ngủ quên rồi thì nên nhanh chóng kết thúc chủ đề cuộc trò chuyện này chứ! Cuối cùng Hình Vận cũng chỉ có thể cắn răng tiếp chuyện cùng anh ấy:

- Đại khái là mặc dù trông nó có vẻ bỉ ổi, cà lơ phất phơ, rất độc mồm… Ờm… chỉ là nói chuyện hơi khó nghe chút thôi. Thậm chí còn hơi vô lại nhưng thực ra lại rất ấm áp và có một trái tim lương thiện ẩn sâu bên trong. Bởi vì bị hiểu lầm cho nên mới sa đà từ bỏ bản thân ấy vậy mà không thực sự từ bỏ… Đương nhiên, quan trọng hơn là nó và Judy cùng nhau lớn lên, em rất thích kiểu tình cảm này.

- ...Kiểu “mặc dù” và “nhưng” này tại sao có thể cùng tồn tại vậy?

- Hả? (@_@)

- Đã có trái tim lương thiện thì tại sao lại phải khiến bản thân trông có vẻ bỉ ổi, cà lơ phất phơ hay thậm chí giống như một kẻ vô lại chứ?

- Đây … đây có lẽ là từng cấp độ tính cách chăng? Để nhân vật trông sẽ phong phú hơn ấy? - Cứu mạng, ngay cả khi viết kịch bản gốc trò chơi thì Hạ Kha cũng chưa bao giờ hỏi cô những câu hỏi mang tính chuyên môn như vậy!

- Em không cảm thấy cấp độ nhân vật quá phong phú sẽ không chân thực sao? Cuộc sống đời thực không phức tạp như vậy đâu. 

- Ha ha… ha… cũng đúng. Làm nghệ thuật đều sẽ luôn cường điệu hơn chút mà…. Ha haa ha… - Nụ cười của Hình Vận càng lúc càng sượng. 

Nhưng Sợ Nam lại hoàn toàn không chú ý đến điều đó, ngược lại tỏ ra nghiêm túc hơn. 

- Là vô cùng cường điệu, động vật ăn cỏ và động vật ăn thịt vốn dĩ là không thể sống hòa bình với nhau được, thỏ có thể ăn cà rốt, cừu có thể ăn cỏ nhưng những động vật ăn thịt thì sao? Chúng lấy thịt từ đâu để ăn vậy?

- Cái này……

- Còn nữa, con lười rõ ràng là loài động vật sống về đêm, bình thường chúng không thể di chuyển vào ban ngày, chưa kể chúng dành phần lớn thời gian ở trên cây thôi. 

- Hả? Anh còn biết có cả con lười sao?

- Đây là kiến thức thông thường mà tất cả mọi người đều biết mà? - Nó không phải là động vật quý hiếm, biết rất kỳ lạ sao?

- Thế nhưng anh ngủ quên rồi còn gì? - Toi rồi! 

Hình Vận vừa nói xong liền hối hận, rõ ràng có ý định phối hợp nhưng kết quả lại là…

Bạn đang đọc truyện "Thế Giới Nợ Tôi Một Mối Tình Đầu" được edit và đăng tải duy nhất tại ứng dụng TY T. Xuất hiện ở nơi khác đều không phải do nhóm Autumnnolove đăng, vui lòng hãy đọc bản edit chính chủ tại TY T.   

Quả nhiên, bầu không khí lập tức trở nên khó xử. Sở Nam có chút lúng túng, cảm giác giống như hồi nhỏ đã làm chuyện xấu cho rằng cha mẹ sẽ không phát hiện ra, nhưng thực tế thì bọn họ biết rất rõ, sau khi bị vạch trần cảm thấy cực kỳ lúng túng. Anh ấy mất tự nhiên hắng giọng, nói: 

- Xin lỗi, bởi vì công việc hơi mệt nên đúng là có ngủ quên một lát…

- Là em nên xin lỗi mới đúng… - Ngu thật, sao nói chuyện mà không chịu suy nghĩ gì hết vậy nè! Hình Vận thầm trách bản thân từ tận đáy lòng, rồi lẩm bẩm nói: - Nếu như anh mệt thì có thể nói cho em biết, không cần miễn cưỡng bản thân phải đi cùng em...

- Không miễn cưỡng. 

- T_T… - Gạt ai vậy cha, anh miễn cưỡng tới mức ngủ gật luôn mà. 

- Thật sự không miễn cưỡng, em vui là được. 

- Nhưng khi yêu đương không phải cả hai người đều phải cảm thấy vui vẻ mới đúng hay sao? - Cô suy nghĩ một lúc rồi đề nghị: - Anh thích xem thể loại phim nào? Lần sau chúng ta đi xem thể loại anh thích đi. Thể loại nào cũng được, em khá dễ tính. 

- Phim tài liệu cũng có thể sao?

- …Anh thích xem phim tài liệu sao? 

Cứu mạng, đó là loại phim duy nhất cô không thể xem. 

Anh ấy gật đầu. Thật ra sao cũng được hết, chỉ là không quá muốn thấy cô cứ cố gắng để bản thân thích ứng nhất có thể. 

- Có… có thể. - Lời đã nói ra, Hình Vận đành phải tiếp tục cố tỏ ra mình thích: - Vậy thì lần sau chúng ta cùng đi xem nhé. 

- Phim tài liệu rất ít khi chiếu ở rạp. 

- Hả? Vậy thì bình thường anh xem ở đâu vậy? 

- Ở nhà. 

- Ồ… - Cô có cần đi tìm xem thử không nhỉ? Ít nhất sau này có thể có nhiều chủ đề chung để nói chuyện hơn. 

Anh ấy im lặng một chút, rồi đột nhiên hỏi: 

- Cuối tuần đến nhà anh xem nhé?

- Hả? - Hình Vận kinh ngạc ngước mắt lên: - Có được không ạ?

- Em thiệt là tình… - Phản ứng này khiến Sở Nam bật cười thành tiếng: - Mấy câu như “có được không" nên để anh hỏi mới phải. 

- @_@...

- Còn không hiểu sao? Anh đang mời em đến nhà anh đấy. 

- Em hiểu rồi. - Ngược lại cô cảm thấy hình như Sở Nam không quá hiểu rõ ý của mình, nên đã nhấn mạnh lần nữa: - Em không có ý kiến gì, tôi muốn đến mà. 

- Hình Vận… - Giọng nói của anh ấy có chút bất lực. 

- Vâng?

- Anh… anh nhất định sẽ đối xử thật tốt với em… thật tốt… - Đây là cách duy nhất anh có thể khiến lòng mình cảm thấy khá hơn. 

Anh ấy đánh cược rằng, Hình Vận tuyệt đối không bao giờ hiểu việc một đàn ông mời phụ nữ trực tiếp đến nhà mình có nghĩa là gì. Mặc dù anh ấy không có ý định sẽ làm gì cô, nhưng việc anh ấy làm còn quá đáng hơn cả chuyện đó. Đối diện với phản ứng vô cùng tin tưởng của cô, anh ấy cảm thấy bản thân giống như một tên cặn bã. - chuyển ngữ bởi xiaolinglong của autumn.nolove

- …Vâng. - Hình Vận có chút bối rối. 

Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì chăng? Cô có nói điều gì khiến anh ấy “cảm động” đến mức đưa ra lời “đảm bảo” như vậy sao?

Hay là nói, đây chỉ là những “lời đường mật” rất bình thường trong lúc yêu đương và cô không cần thiết quá coi nó là thật? 

Vậy… bây giờ cô có nên cảm thấy vui mừng không nhỉ? 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play