Đêm qua Diệp Thu Đồng ngủ rất ngon, cũng không biết ở kinh thành xa xôi đã xảy ra chuyện gì, nàng làm việc thể lực cả một ngày, thật sự đã kiệt sức, cho nên nấu một nồi nước tắm rửa một cái xong, rồi liền ngủ một giấc ngon lành.
Đã là cuối mùa xuân, thời tiết tốt nhất trên đời, nàng bước ra ngoài sân, duỗi cái eo lười biếng một cái thật đẹp, hít thở vài hơi không khí trong lành, rồi bắt đầu rửa mặt thay quần áo.
Sau khi cầm chiếc lược lên, Diệp Thu Đồng chợt ý thức được một vấn đề, nàng không biết chải đầu.
Tuy rằng tất cả ký ức của nguyên thân đều ở trong lòng của nàng, bao gồm cả cách buộc tóc của thời đại này, nhưng đây giống như là nấu ăn theo công thức, chỉ là nhìn chứ làm thì sẽ bị hỏng.
Diệp Thu Đồng đã không còn gương, gương đồng ở thời điểm này là vật rất quý, từ trước đã được đem đi bán cho một tiệm cầm đồ để mua thuốc cứu mạng, càng muốn mệnh chính là, dây thun cột tóc lại không tồn tại, cũng không có kẹp tóc bằng thép đen, sau khi quấn thành búi tóc liền dựa mảnh vải này làm dây cột tóc cố định lại.
Diệp Thu Đồng căng da đầu cố gắng và cố gắng, nhưng cuối cùng phải bất đắc dĩ thừa nhận rằng, nàng hoàn toàn không thể chải những bím tóc của phụ nữ thời cổ đại này.
Sau khi N lần thất bại, nàng chỉ đành chải đơn giản đem tóc quấn lêи đỉиɦ đầu thành một cục tròn vo, sau đó dùng dây buộc tóc buộc lại, giống như những thôn phu gặp hôm qua vậy, tuy rằng không đúng giới tính, nhưng tốt xấu gì cũng là kiểu tóc của thời đại này.
Sau khi chải đầu xong, Diệp Thu Đồng mở tủ quần áo ra, tức khắc lắp bắp kinh hãi, nguyên thân cư nhiên có một ngăn tủ đầy xiêm y.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play