Bách Đông Thanh đi theo sau, thử đưa tay nắm tay Hứa Húc mang ý thăm dò, bị cô cố tình né tránh, lại thử một lần nữa, mới thành công nắm được tay cô.
Hứa Húc nương theo ánh đèn vàng ấm áp ở hành lang nhìn anh một chút, thấy anh bày ra dáng vẻ thận trong sau khi làm lỗi, biết anh vẫn chưa thể nguôi ngoai, có chút khó xử khẽ cười một tiếng, nói: “Chuyện này đối với mấy người bạn cùng phòng của anh mà nói, có thể sẽ cảm thấy anh thừa nước đục thả câu. Nhưng mà em sao thể có thể chỉ bởi vì như vậy mà xem thường anh? Anh tưởng rằng em gan góc giống anh sao? Em là một người phụ nữ không có liêm sỉ như vậy đấy, nghĩ đến giữa bạn bè của anh và em, cuối cùng anh vẫn chọn em, nói thật em tự hào còn không hết đấy. Điều duy nhất làm em hó chịu là, khi đó anh lại do dự lâu như vậy!” Nói đến đây, cô ra vẻ sợ hãi giả vờ kêu lên một tiếng, “Em nói như vậy, có phải anh cũng sẽ xem thường em hay không?”
Bách Đông Thanh liên tục lắc đầu.
Hai người đi vào thang máy, Hứa Húc cười nói: “Vậy cũng được. Không phải anh đã chuẩn bị hẹn bọn họ để công khai mối quan hệ của chúng ta sao? Đến lúc đó em đi cùng với anh. Bọn họ có điều gì không hài lòng thì cứ trút lên chúng ta là được rồi.” Nói xong có chút tức giận nói, “Dù sao cũng quá vô lý khi dùng một mối quan hệ đã kết thúc cả trăm năm trước trói buộc cuộc sống của người khác về mặt đạo đức.”
Bách Đông Thanh cúi đầu không nói lời nào.
Hứa Húc tiếp tục nói: “Anh đang lo lắng bọn họ sẽ không tha thứ cho anh sao?”
Bách Đông Thanh gật đầu, dừng một chút, thấp giọng nói: “Thật ra cũng không liên quan, anh đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi. Cho dù bọn họ không chịu tha thứ cho anh cũng không quan trọng, người cùng anh vượt qua quãng đời còn lại là em, chứ không phải những người khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play