Ngày hôm sau, Bách Đông Thanh khó có được hôm tan tầm sớm, lúc đi ngang qua tiệm hoa gần nhà, anh nhớ tới chuyện tối hôm qua, dừng xe ở ven đường, đi vào tiệm hoa.
Cô gái bán hàng trong tiệm nhìn thấy có khách, hơn nữa còn là đàn ông trẻ tuổi, liền hiểu rõ đây là chuyện làm ăn tới cửa rồi, vội vàng tiến lên ân cần chào hỏi: “Quý khách, ngài muốn mua hoa sao?”
Đây là một cửa hàng hoa kiểu boutique, trang trí đẹp mắt, trưng bày rất nhiều hoa cỏ được sắp xếp gọn gàng, tươi mát sạch sẽ, tinh tế và đậm hương thơm.
Bách Đông Thanh nhớ tới tối hôm qua đưa cho Hứa Húc lẵng hoa hồng của bé gái kia bán còn dư lại, lúc về nhà mới nhìn thấy có không ít cánh hoa đã khô héo biến thành màu đen, nhưng mà cô vẫn rất thích cứ luôn cắm ở trong bình hoa, không nỡ bỏ đi.
Bây giờ nghĩ lại, thật ra anh cảm thấy rất xấu hổ. Anh biết nam nữ yêu hoa, tặng hoa hồng cũng là một phương thức biểu đạt tình cảm, cũng là cách thức mà rất nhiều phụ nữ yêu thích. Thế nhưng trước đây anh chưa từng tặng hoa hồng cho Hứa Húc, thật ra không phải anh không biết lãng mạn, chỉ là lúc còn đi học, anh đã từng nhìn thấy Trình Phóng tặng hoa hồng cho cô rất nhiều lần, thế là mỗi lần muốn tặng hoa hồng, trong đầu sẽ nảy sinh những suy nghĩ khó nói thành lời cũng không thể tả rõ được cùng với cảm giác chột dạ xen lẫn tự trách, có lẽ còn có một chút chua chát, đến mức đã ở bên nhau nhiều năm như vậy rồi, tối hôm qua mới là lần đầu tiên anh tặng hoa hồng cho cô.
Thấy được biểu cảm vui sướng trên mặc cô, anh mới ý thức được trước đây bản thân mình đã sai rất nhiều chuyện. Bởi vì sự nhỏ nhen của anh, mà cô đã bỏ lỡ rất nhiều niềm vui và hạnh phúc cô đáng được nhận.
Cô gái bán hàng thấy anh không có phản ứng, lại hỏi một lần nữa: “Quý khách, ngài muốn mua hoa gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT