Mặc dù trên mặt Bách Đông Thanh không lộ ra biểu cảm gì, nhưng từ sắc mặt của anh Hứa Húc có thể nhìn ra được rất nhiều cảm xúc.
Áy náy, khổ sở, tự trách, sợ hãi …
Anh tuy là một người hiền lạnh, nhưng thật ra tính cách cũng không phải là nhu nhược, cũng không phải là loại người nhát gan sợ chuốc lấy phiền phức. Vì chuyện gì mà lại làm cho anh phải này ra sắc mặt như thế này chứ?
Hứa Húc nghi ngờ nhíu mày, suy nghĩ một lát, trong đầu đột nhiên xẹt qua một loạt phỏng đoán, nghĩ ngay đến chuyện gì đó.
Rõ ràng đây là lần tụ tập của phòng ký túc xá bọn họ, rõ ràng Khương Nghị cũng không biết mối quan hệ của mình và Bách Đông Thanh, không hiểu sao lại đưa ra lời mời, càng rõ ràng hơn chính mình cùng Trình Phóng đã chia tay sáu năm rồi, thái đột của Khương Nghị cùng Châu Sở Hà sao lại kỳ lạ như vậy?
Cộng thêm việc nhìn thấy được phản ứng của Bách Đông Thanh, cô mà còn không nghĩ ra được nguyên nhân, vậy thì thật sự quá ngu ngốc rồi.
Lúc này, Khương Nghị đã đứng lên, vẻ mặt kích động nói: “Tốt nghiệp sáu năm, đây là lần đầu tiên mấy anh em trong ký túc xá của chúng ta tụ họp đông đủ như thế này, trước đây lần nào cũng thiếu lão nhị, cuối cùng cũng có mặt rồi.” Nói xong, anh ta đưa mắt nhìn về phía Hứa Húc, “Học muội, hôm nay anh mời em cùng đến, anh biết em chắc chắn sẽ cảm thấy đột ngột, lão nhị cũng đã dặn anh đừng có nhiều chuyện, cho nên những năm trước đây bọn anh chưa từng quấy rầy em, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy rồi, bây giờ lão nhị cũng đã trở về, anh thật sự nhịn không được nữa, cảm thấy đã đến lúc phải làm rõ một số việc rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play