Mấy tên thuộc hạ của Tước Ất Sâm sững sờ nhìn thi thể của hắn, nửa ngày cũng chưa kịp phản ứng.
Lão đại của bọn chúng.... chết rồi.. "Chạy!"
Cơ hồ trong lòng tất cả bọn họ đều dâng lên cảm giác nguy hiểm, căn bản không để ý được nhiều nữa, trực tiếp vứt Vân Thành Dực và Vân Tử Vận lại rồi xoay người bỏ chạy.
Đến tu vi của bọn chúng thì không có ai là người ngốc, đại ca còn bị người ta giết chết một cách khó hiểu, tiếp tục ở lại đây tất nhiên không có kết cục tốt.
Nhưng mà ngay khi bọn hắn vừa mới xoay người đi được mấy bước, thần thể liền cứng đờ tại chỗ, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, tựa như thấy cảnh tượng kinh hoàng ở địa ngục.
Sự hoảng sợ trong con ngươi tiêu tán từng chút một cùng với sinh cơ trong người, thi thể ngã xuống mặt đất, cứng ngắc lại.
Vân Thành Dực sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, trong nháy mắt liền có thể giết năm tên Thánh Nhân viên mãn của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc, tu vi của Thạch Đầu tiền bối càng ngày càng cao thâm khó lường.
Những thế lực và tu sĩ của Cự Quy thánh thành đang chú ý đến chiến đấu trong Thiên Bảo các cũng hai mặt nhìn nhau, sao lại có thể miểu sát năm vị 'Thánh Nhân của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc như thế chứ?
Thực lực đáng sợ như vậy hản là Đại Thánh? Không phải nói cao thủ bên cạnh hai vị hậu duệ dòng chính hoàng thất của Vân Phượng cổ quốc đã tổn thất hầu như không còn sao, sao tự nhiên lại đẻ đâu ra một cao thủ tuyệt thế đáng sợ như này chứt
Tất cả mọi người đều tò mò, đáng tiếc là Tịch Thiên Dạ vẫn luôn đội đấu bồng màu đen cho nên ai cũng không thể nhìn thấy tướng mạo của hắn.
"Dám giết cao thủ của Huyết Tinh Quỷ Tước tộc, các hạ thật là can đảm đấy."
Chẳng biết từ lúc nào Tước Vân Đồng đã xuất hiện ở trước cổng Thiên Bảo. các, trong tay cầm một cái ô màu hồng phấn, thướt tha xinh đẹp, như là giai nhân bước ra từ bức họa.
Theo sự xuất hiện của nàng là một đoàn người Huyết Tinh Quỷ Tước tộc. không ngừng bay đến, bao vây lấy xung quanh Thiên Bảo các.
"Thánh giả ý niệm lực cao cường như thế cũng không có bao nhiêu người trên đại lục, cần gì giấu đầu lộ đuôi, để nô gia nhìn xem ngươi dáng vẻ của ngươi rốt cuộc như nào nào, nếu là một công tử tuấn tú thì nói không chừng nô gia sẽ động tâm nha."
Đôi mắt màu đỏ của Tước Vân Đồng yêu mị, bộ váy mỏng màu đỏ tươi, làn da trắng như tuyết, cặp đùi gợi cảm như ẩn như hiện, hấp dẫn vô cùng.
Vẻn vẹn mấy bước, nàng liền bước tới trước mặt Tịch Thiên Dạ, nở một nụ cười trêu chọc quyến rũ, duỗi ra ngọc thủ trắng mịn muốn vén đấu bồng của Tịch "Thiên Dạ ra.
"Trăm năm không gặp, mị thuật vẫn thô lậu như cũ, tu vi cũng không mạnh hơn bao nhiêu, kém tỷ tỷ của ngươi quá xa."
Âm thanh nhàn nhạt vang lên từ trong đấu bồng, Tước Vân Đồng kêu lên một tiếng đau đớn ngay sau đó, trong đôi mắt tràn đầy kinh hãi, vội vàng lui lại năm — sáu bước.
"Đến cùng thì ngươi là ai?”
Khí huyết trong cơ thể Tước Vân Đồng sôi trào, vẻ mặt khó coi, ánh mắt lạnh lão nhìn về người thần bí trước mắt.
Ý niệm lực của người này đã vượt xa xa dự đoán của nàng, thế mà có thể đánh tan mị thuật của nàng trong nhá mắt, từng đợt đau đớn kịch liệt phát ra từ trong linh hồn của nàng, tựa như bị đang sống bị xé ra thành từng mảnh nhỏ.
Tước Vân Đồng sợ hãi vô cùng, nàng chính là Đại Thánh, linh hồn cường đại cỡ nào chứ, thế mà vẫn sơ suất bị ăn thiệt thòi, hồn tâm thiếu chút nữa bị kích phá.
Người này hẳn là một vị Đại Thánh ý niệm lực hiếm thấy sao? Đại Thánh ý niệm lực quá mức hiếm thấy, sợ là còn hiếm hơn cả Đế giả, thế mà nàng lại gặp được một vị.
Mà từ ý tứ trong lời nói của người kia có vẻ như còn nhận biết cả nàng lẫn tỷ tỷ.
Chỉ là giọng nói của người này khàn khàn khó mà phân biệt, cố ý giấu đi thân phận, trong lúc nhất thời nàng cũng không thể đoán được đây là ai.
"Thật mạnh!"
"Không ngờ bên cạnh hai vị hậu duệ hoàng thất Vân Phượng cổ quốc còn có cao thủ như thế, Tước Vân Đồng thi triển mị thuật mà còn bị đánh tan trong nháy mắt."
"Người này hản là Đại Thánh ý niệm lực, mà còn là sở trường về phương diện linh hồn."
Bên cạnh tiểu công chúa của Vân Phượng cổ quốc lại có vị cao thủ như này. tồn tại, sở trường về phương diện linh hồn, Đại Thánh ý niệm lực còn đáng sợ hơn cả mười vị Đại Thánh phổ thông cộng lại, thủ đoạn vượt xa những gì ngươi có thể tưởng tượng, dù bị giết cũng không rõ mình đã chết.
"Công chúa."
"Tiểu vương gia."
Ngay khi Tịch Thiên Dạ đẩy lui Tước Vân Đồng ra thì có mấy đạo ánh sáng bay thẳng từ một góc trong Cự Quy thánh thành tới trước cổng của Thiên Bảo các.