Long Thiên Nhi, Man Cổ Sơn, Linh Thiên Dụ, Long Phù Sơn, Lãnh Nhược U, Cố Khinh Yên, Cố Vân...
Một loạt những cái tên quen thuộc trôi qua mắt Tịch Thiên Dạ. Trên đại lục Thiếu đế bảng ghi chép cả thảy bảy mươi sáu người, đảo qua lại thấy rất nhiều người quen của Tịch Thiên Dạ.
Bất quá, những người đó phần lớn là cường giả trẻ tuổi của Thiên Lan thế giới. Tu sĩ Nam Man đại lục chỉ có một vài người, Cố Khinh Yên và Cố Vân cũng bất ngờ có mặt. Ngoài ra, người tên là Mộ Thương Phi Tuyết kia cũng là một phần tử Nhân tộc phân hóa trên đại lục.
Điều khiến Tịch Thiên Dạ hơi kinh ngạc chính là việc trên Thiếu Đế bảng không chỉ ghi tên cường giả thanh niên của Thiên Lan thế giới và Nam Man đại lục nhân tộc.
Cả cường giả thanh niên của ma tộc lẫn Yêu tộc đều bất ngờ xuất hiện. Thậm chí ma tộc và Yêu tộc còn chiếm vị trí nhiều hơn cả Thiên Lan dị tộc và Nam Man nhân tộc trên bảng.
Ma tộc? Yêu tộc?
Sau khi Thiên Lan thế giới sụp đổ, việc thâm uyên ma tộc xuất thế cũng nằm trong dự liệu của hắn. Nhưng Đông Hải yêu tộc ngủ đông hơn vạn năm giờ cũng đến tham gia náo nhiệt sao? Tình trạng trên đại lục rõ ràng hỗn loạn hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều.
Vân Thành Dực tâm tư nhạy cảm, hiển nhiên nhận ra nghi hoặctrong mắt Tịch Thiên Dạ liền chủ động giải thích:
"Ma tộc sau ngày tận thế của Thiên Lan dần dần xuất hiện trên đại lục. Mười năm sau, Đông Hải yêu tộc cũng bắt đầu tấp nập di chuyển lên đất liền. Hai tộc đều muốn đoạt lấy tộc đại địa phồn hoa của chúng ta. Nhưng cũng vì ba tộc hạn chế lẫn nhau nên suốt trăm năm vẫn chưa bùng nổ chiến tranh toàn diện. ”
Ngày tận thế của Thiên Lan đã tạo nên bước ngoặt trong lịch sử Nam Man đại lục. Sự tình phát sinh sau đó tương đối nhiều, muốn nói chỉ tiết thì đến dăm bữa nửa tháng cũng không nói hết.
"Lực lượng Ma tộc và Yêu tộc như thế nào?”
Tịch Thiên Dạ hỏi.
"Sâu không thể dò được."
Vân Thành Dực trầm ngâm một chút, nói ra:
"Ma tộc cùng Yêu tộc đều là chủng tộc chí cao từ thượng cổ sót lại. Nội tình bọn hắn sâu bao nhiêu cũng không ai biết được. Chỉ từ lực lượng phô bày hiện tại so với nhân tộc trên Nam Man đại lục có thể nói là mạnh hơn. Đối mặt với vấn nạn Ma tộc và Yêu tộc, nhân tộc cũng chỉ còn cách liên kết với Thiên Lan dị tộc mới có thể miễn cưỡng chống lại phần nào."
Vân Thành Dực khế thở dài một cái. Tình trạng hiện giờ của Nam Man nhân tộc bọn hắn có thể nói là thù trong giặc ngoài.Thiên Lan dị tộc tuy là đồng minh, nhưng cũng tựa lang sói không khác nào con dã thú không biết no, cứ ngấm ngầm chiếm lấy tài nguyên của Nhân tộc không biết ngừng nghỉ. So một bề còn
đáng sợ hơn cả Yêu tộc, sơ sảy một chút liền có thể gặp mối nguy diệt tộc.
Chỉ cần nhìn vào việc tám phần mười người trên Thiếu Đế bảng là người ma tộc và Yêu tộc người là đủ biết sự đáng sợ của họ.
"Trở về sửa soạn một chút đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Vân Thành Dực nghe vậy sững sờ, nhìn Tịch Thiên Dạ không rõ.
"Hai đứa các ngươi định ở lại Thiên Bảo Các tận một tháng à?"
Tịch Thiên Dạ buồn cười nói.
"Thế nhưng mà..."
Vân Thành Dực muốn nói lại thôi.
"Yên tâm đi, ta có biện pháp ứng phó."
Tịch Thiên Dạ đáp như không.
Thấy Thạch Đầu tiền bối kiên quyết như thế, Vân Thành Dực không dám lại cãi nữa, yên lặng trở về phòng thu thập hành lý. Trước khi bước ra khỏi Thiên Bảo. các, hắn lấy dũng khí nói:
¡, nếu như ngươi không nắm chắc thì cứ lưu lại Thiên Bảo các. Chúng ta có có thể tự mình rời đi."
Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười cười, vỗ bả vai Vân Thành Dực nói:
"Chuyện có gì to tát đâu? Ta đã nhận sẽ hộ tống các ngươi đến Thiên Cơ. thánh thành thì sẽ không nuốt lời."
Nói xong, Tịch Thiên Dạ dẫn đầu bước ra khỏi Thiên Bảo các. Vân Thành Dực cùng Vân Tử Vận thấy như vậy, chỉ có thể kiên trì theo sát phía sau.
"Công lão, bọn chúng đi rồi."
Trên tầng cao nhất của Thiên Bảo các, Trương Giang Cổ cung kính đứng trước mặt một lão giả áo đen nói.
Ông lão mặc áo đen nọ tướng mạo khô gầy, tuổi già sức yếu, trên cổ có một hình xăm dạng con rết đỏ như máu. Người này không rõ là ai, tới cả chủ sự Trương Giang Cổ của Thiên Bảo các cũng cung kính đối đáp với lão.
"Huyết tinh quỷ tước tộc bản tính khát máu hiếu chiến. Xưa nay không chịu an phận, giờ vươn tay ngày một dài, xem ra cần tìm lúc nào đó quản bọn hắn một chút. "
Công lão thản nhiên nói.
"Vậy chúng ta nên hay không trợ giúp Vân Thiên cổ quốc một chút?"
Trương Giang Cổ nói.
"Không cần, giao tranh giữa Vân Thiên cổ quốc và huyết tinh quỷ tước tộc sắp. kết thúc, chúng ta không cần thiết lại nhúng tay vào."
Công lão lắc đầu.
Vân Thiên cổ quốc bại cục đã định. Đi trợ giúp một cổ quốc nghèo túng, trước sau chẳng có chút giao tình thì không hợp với lợi ích của Thiên Bảo cung.
"Ra rồi, hai đứa ranh con của Vân Thiên cổ quốc ra rồi."