"Ba mẹ xin hãy cứu con! Cứu lấy cha con trai con!"

Cô ta tức tưởi từ bệnh viện chạy về nắm tay ba mẹ Huỳnh Nguyên ỉ ôi.

Hai ông bà thương xót: "Con đừng khóc không tốt cho cháu trai. Có chuyện gì con từ từ nói, ba mẹ đứng ra làm chủ cho con!"

Chỉ chờ có vậy, cô ta tuôn ra một tràng dài: "Chị Kiều thuê cảnh sát bảo vệ, bẻ gãy tay anh Nguyên. Đã vậy, ảnh không biết đường ly hôn chị ta. Còn níu níu kéo kéo bảo là: Không bao giờ bỏ vợ!"

"Cái gì? Thuê cảnh sát á? Bẻ gãy tay con trai bác á?

Con này quá lắm rồi!"

Họ hùng hổ kéo nhau đến nhà ông bà sui la ó: "Anh chị dạy bảo con gái thế hả? Đã độc không mang con còn muốn sát hại chồng!

Nó đâu? Ông bà giấu con Kiều ở đâu? Mau bảo nó ra đây!"

"Dạ, ba mẹ có chuyện gì vậy ạ?" Đang nấu ăn, Phương Kiều tháo phăng tạp dề, tắt bếp.

Thấy cô, bà mẹ chồng liền sấn tới, một tay chống hông, tay kia xỉa xối vào mặt Phương Kiều: "Sao cô dám thuê người bẻ tay con trai tôi? Sao cô ác thế hử?"

Phương Kiều nhìn chăm chăm vào vẻ mặt giận dữ nói líu cả lưỡi của bà mẹ chồng. Thật uổng công cô đã từng thương họ, chăm lo cho hai ông bà như cha mẹ ruột của mình.

Cô từ tốn thưa: "Dạ, không biết ba mẹ nghe tin nhảm đó từ đâu?"

"Từ đâu? Từ vợ chồng thằng Nguyên" Hai ông bà nói toẹt ra cho cô khỏi chối.

"À!" Phương Kiều gật gật đầu xem như đã hiểu.

"À cái gì? Cô không yêu nó nữa thì mau ly hôn đi! Buông nó ra để con trai tôi còn cưới vợ sinh con nối dõi tông đường!"

"Con cũng muốn như lời ba mẹ lắm! Nhưng anh Nguyên không chịu kí đơn.

Ba mẹ có cách nào bảo ảnh kí nhanh được không?"

Rồi rốt cuộc là sao?

Hai ông bà già chẳng biết ai là người nói thật. Họ đến thẳng bệnh viện tìm thằng con trai.

"Dạ, bác sĩ Nguyên đang ở phòng phẫu thuật!"

Họ đành ngồi ở ghế chờ.

Sau ca mổ khó báo động đỏ nội viện kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ, Huỳnh Nguyên uê ỏi bước ra từ phòng phẫu thuật. Trở về phòng, chưa kịp uống miếng nước, ba mẹ anh ta đã lao tới: "Tay con gãy như thế nào? Con tiếc gì con vợ bỏ chồng đi biền biệt mà không chịu ly hôn?

Bỏ quách đi! Rồi rước sớm mẹ con Quế Vân về kẻo con bé nó tủi thân tội nó!"

Huỳnh Nguyên nhìn ba mẹ mà muốn bóp chết ả nhân tình tâm cơ. Anh ta cắn chặt hai hàm răng đè nén cơn giận rồi nói với ba mẹ: "Tay con chẳng sao cả! Ba mẹ yên tâm về nhà nghỉ ngơi, đừng can thiệp quá sâu vào chuyện con cái!"

Phàm anh ta ghét nhất là bị người khác chơi sỏ và dắt mũi. Càng không thích ba mẹ áp đặt cuộc sống riêng tư: "Con nói lại lần nữa, con không bỏ vợ. Và cũng chẳng rước ai nữa cả!"

"Huỳnh Nguyên! Con thông minh là vậy. Sao có những chuyện hồ đồ và bảo thủ thế con?"

".. " Anh ta im lặng không nói.

Thật tức chết đi mà!

Giữa cơn tức của hai người lớn và sự cay cú bất mãn vì phao cứu sinh vô dụng của Quế Vân, Tiến Thành tìm đến nhà Huỳnh Nguyên thu thập chút chứng cứ đẩy nhanh tốc độ theo ý nguyện của Phương Kiều.

"Dạ, chào hai bác!

Chào cô Quế Vân!

Tôi là Lâm Tiến Thành luật sư đại diện của chị Lý Phương Kiều. Hôm nay, tôi đến đây tìm hiểu chút thông tin về thực trạng hôn nhân của vợ chồng chị Kiều để hoàn thiện hồ sơ xin ly hôn cho thân chủ tôi!"

"Hồ sơ ly hôn hả?"

"Dạ!"

Hai người già không biết vui hay sốc mà lắp ba lắp bắp: "Ý cậu nói..con Kiều muốn..ly hôn với thằng Nguyên hả?"

"Dạ!

Chị ấy muốn ly hôn ngay từ khi về nước! Nhưng anh nhà không đồng ý!

Nên cháu mới đến để xem thực trạng hôn nhân chị và anh nhà như thế nào?

Nếu có thể hàn gắn được thì hàn gắn...." Luật sư đại diện nói còn chưa xong. Ả nhân tình và ba mẹ Huỳnh Nguyên đã khoát tay bác bỏ: "Khỏi! Cậu làm luôn cho tụi nó ly hôn."

Tiến Phát nhìn mặt ba người trước mặt mình thêm chút. Rồi cười nhạt: "Vậy cũng phải có chút bằng chứng chứng minh cuộc sống hôn nhân của hai người không hạnh phúc!"

"Tôi cho anh bằng chứng!" Ả nhân tình giơ tay xung phong.

"Vợ chồng tôi cũng cung cấp cho cậu thêm một ít!"

Huỳnh Nguyên không biết ở nhà, ba mẹ và người tình nói gì. Đến khi đối diện với tập hồ sơ Tiến Thành bỏ trước mặt, anh ta cầm lên xem mà muốn thổ huyết.

Mới xem được nửa bằng chứng và các bức ảnh cô nhân tình cung cấp, Huỳnh Nguyên thật sự xỉu ngang.

Đó đều là những lời cô ta kể chuyện tình của hai người để Tiến Thành ghi âm.

Trong đoạn ghi âm có quá trình Huỳnh Nguyên theo đuổi để lừa cô ta lên giường. Và có cả những lời hứa hẹn cũng như chê bai kĩ năng giường chiếu của vợ trước mặt người tình.

"Ảnh nói, vợ ảnh không có khả năng làm chồng khoái lạc. Đã vậy còn ham công danh sự nghiệp bỏ bê chuyện gối chăn!

Nên cần người tình sưởi ấm!"

Không dừng lại ở đó, cô ta còn nói: "Cái thai em mang trong bụng là con trai của anh Nguyên đó!"

Chỉ nghe tới đó, Huỳnh Nguyên ném mạnh bút ghi âm thẳng vào tường.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play