Lúc đầu nghe nói lão Trần muốn bộc lộ tài năng nên Du Tố Tố cũng rất mong chờ, nhưng chị nhìn tới nhìn lui cũng không biết khác nhau chỗ nào, từ sáng đến chiều chỉ có thái rồi cắt hoặc hầm mà thôi, thật sự rất nhàm chán.
Trong khoảng thời gian hơn một tuần này chị được bao ăn một ngày ba bữa, còn có bữa xế chiều nên bây giờ miệng chị không còn như trước nữa.
Chị chỉ nhìn bóng dáng lão Trần hưng phấn đứng trong bếp, Du Tố Tố không được phân công công việc đứng đó ngửi mùi vị vừa lạ vừa quen đành phải ôm máy tính bảng xem phim.
Diệp Tuyền không kiên nhẫn nói chuyện với cục giám sát siêu nhiên, chỉ tập trung nhìn các món ăn dần thành hình trong bếp, đôi mắt sáng ngời, hơn mười giờ trôi qua cô cũng không có chút nôn nóng.
Hỗn hợp trắng như tuyết trong nồi dần dần đông lại thành từng cục, múc ra bát nhỏ rồi rưới lên một thìa canh trong. Trần Kim Bảo bưng bát thành phẩm đầu tiên vững vàng đặt trước mặt Diệp Tuyền: “Cô chủ, mời.”
“Hôm nay ăn gì á?” Du Tố Tố thò đầu ra khỏi cửa bếp, nhìn thấy một bát súp trước mặt cô chủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT