Một con quỷ ngồi xổm bên ngoài phòng cấp cứu của bệnh viện lợi dụng lúc Vô Thường không chú ý thò đầu vào, nhìn thấy cảnh tượng này, nó há hốc mồm: “Đó là ai mà đến cả Vô Thường cũng phải đích thân chào hỏi vậy?”
Huyền môn suy tàn theo mạt pháp, bây giờ người của Huyền môn gặp quỷ cũng rất khách khí.
Mặc dù không nổi tiếng và ngồi ở cấp cao như một trong Thập Đại Âm Soái Hắc Bạch Vô Thường, nhưng Cổ Chi Dao và một tên Hắc Vô Thường khác đang cùng nhau thống lĩnh lũ quỷ sai ở Thành Hoàng. Là sứ giả bắt hồn thì tất nhiên không phải loại tiểu quỷ có thể vẫy tay thì tới xua tay thì đi được, nào có chuyện tỏ thái độ tôn kính với một người thế này? Hình như đây là đãi ngộ mà đại thiên sư Huyền môn được hưởng mà nhỉ?
Cô lười biếng từ trên xe đưa tay ra đỡ Vô Thường, ngăn cản cô ta tiếp tục khom lưng.
“Sinh hồn chưa chết hẳn mà chỉ là chạy lạc thôi, tôi mang người ta về hẳn là không có gì trái quy củ chứ? Tại sao Vô Thường đại nhân lại ở đây?”
Diệp Tuyền nghiêng đầu, giọng điệu thoải mái tươi cười hỏi giống như một người bình thường hiền lành tốt tính, cô hờ hững nâng mắt phượng lên, bên trong có một loại cảm giác áp bức khó lộ ra ngoài.
“Không không không, ngài hiểu lầm rồi!” Sắc mặt Cố Chi Dao đột nhiên biến đổi, hai tay bị ép không thể động đậy, liên tục lắc đầu như muốn lắc bay cả đầu ra ngoài.
“Chúng ta là quỷ thần đúng đắn nên sẽ không đi ức hiếp quỷ hồn hay cưỡng ép bắt hồn để lấy thành tích đâu! Chưa nói đến việc bị tổn hại đức hạnh, mà lúc kiểm tra đánh giá thành tích thì cũng không có tính! Ngài thấy không, quỷ sai ở đây hết. Bác sĩ cứu anh ta, không chết được, chúng ta còn sẽ trợ giúp hồn phách để họ không đi lung tung nữa.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play