Qua vài ngày đã thật sự đến đêm hôm trước tiết Lập Đông, trong cơn gió lạnh, mọi người đã đổi quần áo mùa thu sang áo khoác áo len, sự ấm áp của những ngày thu như tỏa ra từ những chiếc áo len màu cam.
Ngoài việc quyên góp tiền, Diệp Tuyền không thường tham gia vào việc của quỹ tài trợ là mấy. Dư Thiền biết được danh thiếp của Dương Tiểu Xuân là do lấy được từ chỗ Diệp Tuyền, khi chờ hồ sơ ly hôn được thụ lý, trong lúc cô ấy đến Thanh Giang tặng đồ chơi thường lệ mỗi tháng, thuận tiện nói một tiếng.
“Lúc chúng tôi đưa Dương Tiểu Xuân đi làm giám định thương tích, kiểm tra thân thể, chồng cô ấy là Lý Hải cảm thấy cô ấy bị dọa sợ rồi, không ngờ lại bị khởi kiện ly hôn nên đã đến bệnh viện, suýt nữa lại ra tay.”
Dư Thiền cười nhạo: “Chỉ biết nổi nóng trước mặt phụ nữ và trẻ nhỏ trong nhà, bảo vệ vừa đến thì cầu xin tha, sợ bị bắt và tạm giam hành chính vài ngày vì gây rối trong bệnh viện. Loại người này phải bắt nhốt mấy ngày đầu óc mới tỉnh được!”
“Công ty của tôi có cung cấp ký túc xá tạm thời cho nhân viên, Dương Tiểu Xuân đưa con gái chuyển đến thành phố của chúng ta, nghe cô ấy nói rằng chờ sau khi thủ tục ly hôn kết thúc, cô ấy muốn tham gia kì thi tuyển sinh đại học dành cho người trưởng thành và học đại học. Tôi đã trao đổi với cô ấy về dự định trong tương lai, theo kế hoạch nhân viên tập sự, chúng tôi sẽ hỗ trợ một phần kinh phí để cô ấy hoàn thành chương trình đại học và vào công ty làm việc sau khi tốt nghiệp.”
Sau cùng, Dư Thiền tò mò hỏi: “Cô chủ Diệp, Dương Tiểu Xuân có phải cũng…gặp quỷ không?” Hai chữ cuối cùng Dư Thiền nói ra vô cùng nhẹ như đang lo lắng sẽ làm kinh động thứ gì đó.
An An nghiêng đầu lắng nghe, cánh tay ngắn ôm món đồ chơi Dư Thiền tặng, lấy trái cà tím trong mô hình rau củ trái cây ra và hét lớn: “Khoai lang đỏ! Xì xụp!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT