Chẳng mấy chốc đã đến lúc mùa phơi lúa, những đứa trẻ đi theo sau nhặt bông lúa trên cánh đồng, còn mấy đứa trẻ lớn hơn thì cầm cào đảo lúa, không ai rảnh rỗi. Rơm rạ của mỗi gia đình đều được chất thành đống, sân phơi lúa của thôn ở cùng một chỗ, ánh nắng mặt trời chiếu xuống sân phơi lúa trong thôn toát lên ánh vàng rực rỡ, trong những ngày thu hoạch, trên môi ai nấy đều nở nụ cười rạng rỡ.
Vào ban đêm, lũ trẻ thích trèo lên những đống rơm khô được phơi ngoài nắng để ngắm bầu trời cao đầy sao, cùng nhau hóng gió và nghe kể những câu chuyện xưa.
Cả Dương Tiểu Xuân và Hoắc Lâm đều là những đứa trẻ không được yêu thương, là người thiệt thòi trong thôn không được ai để ý tới. Trong lúc làm việc, Hoắc Lâm lén lút để ý tới Dương Tiểu Xuân, ngửi thấy mùi thơm của lúa mì. Hai người từ trên núi xuống ngắt cỏ lợn, thỉnh thoảng có cơ hội nhìn nhau, cả hai đều không nhịn được mà bật cười.
Hoắc Lâm luôn tiện tay hái một ít quả dại mỗi khi lên núi, làm bộ ăn không hết rồi đưa cho Dương Tiểu Xuân.
Chỉ cần Dương Tiểu Xuân từ chối một chút, cậu đều đúng lý hợp tình nói lại: “Chẳng lẽ em cảm thấy cuộc sống của tôi còn kém hơn quả dại này sao? Tôi muốn trở thành một anh hùng, tích thủy chi ân xô nước tương báo! Cái này thì tính là gì!”
Cô gái có hai bím tóc do dự một chút rồi nhận quả dại, nhỏ giọng nói: “Là dũng tuyền tương báo…nghe nói anh luôn trốn học chạy lên núi, mà tôi không có gì ăn để trả lại cho anh hết, không thì tôi dạy anh đọc sách nhé?”
*Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo: sống phải biết khắc ghi ơn nghĩa của người khác, dù chỉ bé bằng một giọt nước cũng phải báo đáp ơn ấy bằng một dòng suối mạnh mẽ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play