Con đường dẫn tới cõi âm đóng lại, Vô Thường cũng ẩn thân đi mất. Đường Văn Văn cùng với một nhà Đường Dịch ngồi xe đi tới văn phòng công chứng, thành công lấy được di chúc rồi quay lại thôn.
Trong thôn có trộm có ăn cắp nhưng phạm tội giết người thì chục năm nay chưa thấy ai. Buổi sáng cảnh sát vừa bắt bác cả Đường đi, buổi tối khi Đường Văn Văn trở về đúng lúc mọi người đang bàn tán sôi nổi.
Đường Dịch còn sợ Đường Văn Văn không chịu được hàng xóm xì xào, không nghĩ rằng cô bé làm như không nghe thấy gì, mặc kệ trên đường ai chặn hỏi cái gì cũng chỉ trả lời một câu: “Ông bà của con lập di chúc, mọi thứ trong nhà đều để lại cho con, con về để tìm chủ nhiệm thôn làm thủ tục lấy đất và nhà cửa.”
“Sao cơ?!” Người đầu tiên nghe được tin này đã rất bất ngờ.
Bọn họ còn nói bác cả Đường đã bị bắt, nhà con thứ hai thì không trở về thôn mà sợ là nhà họ cũng không muốn về thôn nữa. Không ngờ rằng Đường Văn Văn đứng ra muốn lấy tất cả.
Đường Văn Văn vừa đi vừa nói chuyện, len lách ra khỏi sự quan sát của mọi người đi tìm chủ nhiệm thôn. Vừa đến cửa, chuyện phân chia tài sản của nhà họ Đường đã truyền từ đầu thôn tới cuối thôn.
“Thật không, không phải cho con cả sao? Một đứa con gái như con bé mà cũng lấy được hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT