Hai ông bà cụ kể xong, cả phòng im phăng phắc.
Đường Văn Văn cảm thấy thở không nổi khi nghe hết, Đường Dịch cũng sởn tóc gáy. Nghĩ lại mấy ngày ở quê, bác cả Đường cũng rất kì lạ, có lẽ trong người có bí mật, bản thân ông ta cũng chột dạ, vì thế mới không nghiêm túc trực linh cữu, ý định muốn không cho hồn phách hai cụ an yên ra đi.
“Con không nên rời nhà, không nên cho ông ta có cơ hội làm hại hai người.” Đường Văn Văn vừa dằn vặt bản thân vừa hận bác cả Đường.
Bà nội Đường lắc đầu, xoa xoa đầu an ủi cô bé, cười nói: “Lời con trẻ, con ở đó thì có ích gì? Để nó giết ba người chúng ta ư? Bà coi như đã hiểu rõ, có con hay không nó cũng không khác gì cả. Trong lòng nó đã sớm bất mãn, động tay động chân làm gì sợ ai?”
Bà nội Đường tuổi cao, lưng còng còng, dáng người nho nhỏ, Đường Văn Văn sợ bà mệt nhọc, bản thân ngồi thụp xuống cho bà xoa đầu.
“Ông bà muốn thấy con sống tốt.” Ông nội Đường thấy Văn Văn còn giận hơn cả bọn họ, cũng không thấy giận nữa. Ông cụ cười cười, trên khuôn mặt khô gầy nhăn nheo lộ ra ý cười nhẹ, không giống quỷ hồn bị hại có oán chút nào.
Trong lúc ba ông bà cháu còn đang khó chịu, có người gõ cửa quán ăn khuya, Lộ Băng dẫn theo người đứng ở bên ngoài, việc công cần xử theo phép công: “Người bị hại báo án là vị nào? Chúng tôi là người của cục quản lý siêu nhiên, mời các vị ngồi xuống để tiến hành ghi chép lại. Chúng tôi sẽ nhanh chóng hợp tác với phía cảnh sát để điều tra vụ án của các vị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play