Editor : Mabel
Trong bữa tối, Tom với vẻ ngoan ngoãn dễ dàng khiến mọi người cảm thấy đau lòng đang cố gắng giúp Elsa nấu bữa tối. Dù hắn đã là Chúa tể bóng tối trong nhiều năm nhưng điều này không thể thay đổi sự thật rằng Tom, xuất thân từ một cô nhi viện nghèo khó. Thực tế thì không thể nói là cậu ta giỏi việc nhà, nhưng ít nhất cậu ta có thể làm chuẩn chỉnh đến tám phần - Elsa đau lòng hôn lên trán Tom, rồi đưa Tom đến bên cạnh Joanna, để hai người làm quen với nhau, cùng nhau chơi đùa.
Tom chậm rãi đi đến phòng Joanna với ánh mắt chán ghét không thể nhận ra, cậu ta thà rằng làm việc nhà còn hơn là chơi đùa với con bé vừa kiêu ngạo vừa ngu dốt! Một đứa trẻ năm tuổi thì có thể biết được cái gì? Cho dù Tom biết rõ cách lấy lòng phụ nữ, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ta tự nguyện đi dỗ dành trẻ con.
Khi Tom miễn cưỡng đẩy cửa phòng Joanna một cách chậm rãi nhất có thể, cậu ta bất ngờ khi nhìn thấy cảnh trong phòng. Bởi thay vì cầm một con búp bê thì cô bé trong phòng đang ôm một cuốn sách bìa cứng dày cộp, đọc nó chứ không phải chỉ cầm chơi - thật không thể tin được!
Tom, người đã gặp nhiều quý cô Slytherin, ý thức được rằng, trong thực tế, những cô gái xuất thân từ những gia đình giàu có thường sẽ tìm những gia đình với cùng hoàn cảnh để gia nhập trong tương lai vì muốn kéo dài cuộc sống sung túc của họ. Và hiển nhiên, những người này hoàn toàn không quan tâm gì khác ngoài vẻ đẹp và cách cư xử thanh lịch của họ. Ngay cả Bella (Bellatrix Lestrange) , nữ phù thủy đứng đầu Tử thần Thực tử cũng không ngoại lệ - Tom vẫn nhớ rõ Bella khi cô ta tỏ vẻ nũng nịu đến phát tởm khi lần đầu nhận dấu ấn, (hình xăm Tử thần Thực tử) . Rõ ràng, ý định của ả là trở thành tình nhân của hắn thay vì làm thuộc hạ.
Tom hứng thú đi tới trước mặt Joanna, cúi đầu liếc nhanh cuốn sách trong tay cô, cuối cùng nhếch môi chán nản, hóa ra chỉ là một cuốn tiểu thuyết của Muggle. Joanna đánh dấu cuốn tiểu thuyết Muggle đó bằng cái kẹp đầy tinh tế, đồng thời cô đưa cuốn sách trong tay cho Tom, cậu ta nhìn Joanna bằng ánh mắt khác lạ, trong lòng thầm nghĩ, hóa ra cô cũng chỉ giống như những đại tiểu thư vô dụng mà hắn từng gặp.
Joanna nhìn đôi mắt hơi mở to của Tom, nụ cười đầy cảm giác tội lỗi. Joanna không biết Tom chính là Chúa tể Hắc ám tái sinh, hắn vốn là người hiểu biết, thông thạo nhiều thứ tiếng. Trong đầu cô chợt nhớ tới hoàn cảnh sống trước đây của cậu , vì trại trẻ mồ côi trông nghèo nàn như vậy nên đương nhiên sẽ không có sách để đọc. Cũng hoàn toàn không có khả năng thuê giáo viên để dạy những đứa trẻ bị bỏ rơi ấy biết chữ - nói thẳng ra, Joanna cho rằng Tom mù chữ, và hành vi đưa sách cho cậu là đang làm tổn thương Tom.
Joanna bồn chồn đặt cuốn sách đang cầm trên tay xuống, kéo Tom ngồi cạnh mình, giọng cô bởi vì xin lỗi nên có chút khàn khàn: “ Tom, buổi tối cùng em học với bố nhé, năm sau chúng ta sẽ thuê giáo viên. Em đã muốn học cùng anh trai mình từ khi còn nhỏ."
Joanna, người chưa từng gặp rắc rối nào khi đi học , tất nhiên không phải là đối thủ của Tom, người từng làm nhân viên trong một cửa hàng ma thuật đen và đối mặt với đủ loại người. Tom ngay lập tức phát hiện cảm xúc không đúng của Joanna nhưng cuối cùng, hắn tỏ ra cam chịu, có chút tổn thương, nhưng nhanh chóng tha thứ cho sự hớ hênh của cô bé. Bề ngoài thì, hơi cúi đầu nhìn Joanna với đôi mắt đen ngấn nước, gượng cười và gật đầu.
Rõ ràng điều này khiến hắn đẹp trai gấp đôi, thế nhưng Joanna lại càng cảm thấy khó chịu hơn, để bù đắp lỗi lầm của mình, cô quyết định ngay lập tức giải thích cho cậu sơ lược các thành viên trong gia đình cũng như thói quen sinh hoạt và sở thích của họ nhằm an ủi Tom—— Theo Joanna , Tom vẫn là một bé trai xinh đẹp nhưng có tâm hồn nhạy cảm và hẳn là cậu không hề có chút ác ý nào.
Joanna kéo góc váy, cố gắng làm cho giọng nói trở nên nhẹ nhàng và ngọt ngào hơn, trước tiên cô mỉm cười thân thiện với Tom và nói: "Tom , à , anh trai... Ngoài bố, chúng ta còn có một người chú trong gia tộc Rogier.
Theo truyền thống, người con trai cả sẽ kế thừa công việc kinh doanh của gia đình, con trai thứ thường sẽ nhập ngũ hoặc trở thành nhân viên công chức. Vì chú Benson thích giúp đỡ người khác và từng là bác sĩ nên hiện tại chú ấy đang là linh mục - mặc dù vậy tính đến hiện tại, chú ấy vẫn còn độc thân. Cha hiện tại là một doanh nhân hiền lành . Trên thực tế, ông ấy giống một địa chủ hơn là một doanh nhân.”
Khi Joanna nói điều này, cô nháy mắt tinh nghịch với Tom , rồi nói tiếp: "Cho nên chúng ta có đủ sữa để uống và vô số thịt bò để ăn, tạ ơn Chúa, bố đã không trở nên béo phì vì điều này, nhìn chung hiện tại ông vẫn còn rất khỏe mạnh ”.
"Mẹ là một rất giỏi trong việc quản lý gia đình , ngoài việc chăm sóc chồng con, bà còn là một người kế toán thông minh!" Joanna bĩu môi bất mãn, cúi đầu phàn nàn: "Thật sự đấy, em mới có 5 tuổi mà đã bị ép học tính nhẩm rồi, em không thấy nó có ích lắm, thật sự thì em vẫn thích đọc sách văn học hơn."
Tom chăm chú lắng nghe câu chuyện của Joanna mà không ngắt lời cô. Khi Joanna phàn nàn về bài tập về nhà của cô, anh tỏ ra ghen tị vừa đủ để thỏa mãn cảm giác tự tôn của Joanna mà cô “nên” muốn được thỏa mãn với tư cách là một tiểu thư trong một gia đình khá giả. càng khó chịu hơn, và cô ấy đột nhiên nói nhanh hơn.
"À, gia đình mình là những người sùng đạo Cơ đốc giáo và cả nhà thường đến nhà thờ hàng tuần. Tom , em nghĩ anh sẽ thích đọc Kinh thánh. Những câu chuyện trong đó rất thú vị." Joanna cúi đầu vì lời nói “không thành kính” của bản thân mà ngượng ngùng đến độ đỏ mặt.
Tom nhìn "em gái" mới xuất hiện trong cuộc đời hắn, nhân cơ hội này chèn vào nói : "Vậy, Joanna, bố mẹ và em thích gì?"
Joanna có chút nghi hoặc nhìn Tom, theo ý kiến của cô, Tom đã hoàn thành thủ tục nhận nuôi, không cần lo lắng bị cha mẹ đưa về trại trẻ mồ côi, nên không cần phải chủ động lấy lòng cha mẹ. Vì vậy cô tự cho là đúng. Có lẽ anh trai cô hỏi vậy là do sự bất an của Tom khi còn là một đứa trẻ mồ côi.