Editor : Mabel

Joanna ôm lấy thân hình gầy gò của Tom, cọ đôi má mềm mại vào làn da cũng không kém phần mịn màng của Tom, an ủi nói: “Tom , chúng ta là một gia đình, dù có ra sao thì hiện tại hai người ấy cũng là bố mẹ của anh, họ sẽ yêu thương anh vô điều kiện. Còn lại, anh không cần lo về những chuyện khác, là một phần của gia đình mình , anh hoàn toàn có thể kén ăn, nằm lười trên giường hoặc có thể giận dữ."

Đột nhiên bị Joanna ôm Tom, hắn cứng ngắc như một cái xác không hồn trong vòng tay của cô bé, lời nói vừa rồi của cô lại khiến Tom vùng vằng ! Dù là Tom Marvolo Riddle kiếp này hay Voldemort kiếp trước, chưa từng có người yêu một cách chân thành hắn mà không đòi hỏi gì cả - ban đầu các học sinh Slytherin ở Hogwarts đi theo hắn vì sức mạnh, sự ngưỡng mộ dành cho học trường, và để khoe khoang. Các Tử thần Thực tử đều đến bên cạnh hắn vì lợi ích to lớn mà hắn đem tới - những người đi theo đều muốn thứ gì đó từ Tom , tất cả bọn họ đều tiếp cận hắn với mục đích cả!

Khác nhau ở chỗ nào, chẳng có gì khác biệt cả ! Voldemort cảm thấy rối loạn do sự chắc chắn trong lòng, xen lẫn với sự nhục nhã khi bị coi thường, một cơn bão dữ dội cuộn lên trong đôi mắt đen ác độc của hắn.  Voldemort đang định lấy cớ "bạo loạn ma thuật" để cho Joanna biết mặt thì cô đã vỗ nhẹ vào lưng hắn một cách cứng ngắc, một giọng nói mềm mại như sáp truyền vào tai Tom.

"Chúng ta là một gia đình, chúng ta là một gia đình." Hơi thở ấm áp thổi vào bên tai Tom, đôi mắt gần như tràn ngập vòng xoáy đen tối của Voldemort cứng rắn nhắm lại, không ngừng nhẩm lại quyết định ban đầu của mình trong lòng - hắn muốn tìm cơ hội để tìm hiểu về thứ “tình yêu chân thành”, sau đó lợi dụng nó để kiểm soát con người một cách tốt hơn, hắn tuyệt đối sẽ không thất bại thêm một lần nào nữa chỉ vì chữ “yêu”!

Cảm thấy cơ thể Tom không còn cứng đờ nữa, Joanna buông cậu ra và chạy đến kệ sách của mình, lấy ra một cuốn sách, mở ra cho Tom và dạy anh đọc từng chữ. Voldemort giật giật khóe miệng, cố gắng duy trì nụ cười khiêm tốn và lịch sự trên khuôn miệng đã cứng lại, bình tĩnh nói: "Anh biết đọc."

Giọng nói ngọt ngào của Joanna nghẹn lại trong cổ họng, dừng lại một lúc , cô rất tự nhiên nhét những cuốn sách dạy đọc viết trở lại kệ sách rồi lấy ra một vài cuốn sách giáo khoa tiểu học tại nhà mà cô đã sử dụng từ lâu và đặt chúng bên cạnh Tom như thể cô không phải là người vừa đọc lá thư một cách ngu ngốc. 

Trong mắt Voldemort hiện lên ý cười, tư thế kiêu ngạo của cô bé này rất tốt, nhìn không giống một đứa trẻ năm tuổi chút nào, có lẽ hắn thực sự có thể trải qua những trải nghiệm khác nhau và "tình yêu" trong gia đình này?

Voldemort lịch sự nhận lấy những cuốn sách mà Joanna đưa cho hắn, những cuốn sách mà hắn cho rằng chỉ dành cho những kẻ ngốc nhà Hufflepuff đọc. Tất nhiên, để đối phó với việc “em gái” và “cha” kiểm tra bài tập về nhà, hắn vẫn sẽ đọc kỹ. Nội dung rất đơn giản, với kiến ​​thức uyên thâm của mình, Voldemort không hề để ý tới những cuốn sách vỡ lòng của Muggle đơn giản này. 

Bây giờ, điều hắn càng quan tâm hơn là việc làm thế nào để có được một khoản tiền để mua cây đũa phép kiếp trước ! Nếu không có đũa phép, sức mạnh ma thuật mạnh mẽ của hắn không thể được sử dụng một cách chính xác được, và cũng không thể phóng ra Lời nguyền chết chóc. Ngay cả Lời nguyền tra tấn, tiêu tốn ít sức mạnh ma thuật hơn, cũng chỉ có thể duy trì hiệu lực trong gần 10 phút nếu không có đũa phép, quá yếu!

Lúc này Voldemort làm ra vẻ cảm kích, trong lòng đã bắt đầu tính cách làm thế nào để lấy được tiền mua đũa phép từ gia đình khá giả này. Joanna nhìn Tom đang có vẻ ngơ ngác lần nữa, có chút nghịch ngợm kéo Tom lại, nói lớn vào tai Tom: “Đi ăn cơm thôi!”

Thói quen hình thành trong chiến tranh của Voldemort khiến hắn lập tức căng cơ, cố gắng tấn công bất cứ ai chạm vào hắn, ánh mắt tàn nhẫn trong đôi mắt đen đầy dục vọng của hắn nhìn thẳng vào đôi mắt to màu xanh nhạt của Joanna. Cô bị Voldemort dọa sợ đến mức đông cứng lại. Voldemort phát hiện phản ứng của hắn có chút thái quá , đôi mắt đen mang theo cuồng bạo hung hãn lập tức trở nên trong trẻo, thậm chí nhìn vào đó có thể nhìn thấy bầu trời đêm sáng ngời những vì sao lấp lánh. 

Đôi mắt đó lập tức trở nên dịu dàng khiến cho Joanna trở nên bối rối, nhưng là một đứa trẻ ngoan chưa từng trải qua đau khổ hay mặt tối nào. Joanna kiên quyết cho rằng, có lẽ do ánh sáng phản chiếu nên mới làm cho đôi mắt đen của anh trai mình có hơi dọa người một chút thôi. Nghĩ thông, cô lập tức nắm lấy bàn tay chai sạn của Tom và mỉm cười kéo cậu chạy xuống cầu thang. Voldemort bị Joanna bắt được, vì sự ổn định trong tương lai của hắn ở "ngôi nhà" này, mặc dù chán ghét nhưng hắn cũng không có bất kỳ động thái nào muốn thoát khỏi Joanna. Hắn đi theo Joanna điên cuồng chạy đến một nhà bếp. 

Ánh sáng mặt trời lác đác chiếu qua cửa kính lên rồi ánh lên mái tóc dài màu vàng nhạt của Joanna, giọng nói trẻ con ngọt ngào và mềm mại của cô bộc lộ niềm vui đơn thuần - đây chắc chắn là một Gryffindor thuần khiết, Voldemort ngay lập tức thầm nhận định trong lòng mình.

Voldemort tự nhiên ngồi vào chỗ trống, Elsa chú ý tới động tác tự nhiên của cậu, trong mắt bà tràn ngập vui mừng. Nhận ra sự hớ hênh của mình, Elsa lập tức quay lại, múc đầy một đĩa thức ăn để bày tỏ tình cảm với Tom. 

Cha Tom đang ngồi ở ghế chủ vị nhìn cách ăn uống tao nhã của Voldemort với ánh mắt hài lòng. Dường như gia đình họ đã tìm được một kho báu rồi. Sau bữa ăn im lặng, cha Tom một tay ôm Joanna, tay kia dẫn Voldemort vào phòng làm việc của mình. 

Ông đang định nói gì đó, nhưng nhìn hai đứa trẻ ngồi cạnh nhau trên ghế sofa, ông thầm nghĩ mình nên mua quần áo cho con trai. Ngay cả khi đứa trẻ không hề tỏ ra quan tâm đến vấn đề này, việc cậu chơi cùng con gái khi còn mặc những thứ quần áo chắp vá thì cũng không ổn cho lắm.

Note : về lịch đăng chương, mình sẽ cố up 3 chương/1 ngày, trong trường hợp trên 1000 views sẽ suy xét đến việc bão 10 chương =)))

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play