Gia Di xuống xe trở về đồn cảnh sát trước, Từ Thiếu Uy thì ngồi trong xe rất lâu, lâu đến mức các cảnh sát điều tra Tổ B đã nghỉ trưa ra ngoài ăn cơm mới tụ hợp với cậu ấy.
Lưu Gia Minh còn hỏi Từ Thiếu Uy làm sao, Gia Di chỉ nói gia đình viên cảnh sát tới thăm hỏi hôm nay là đồng nghiệp cũ của Từ Thiếu Uy, chắc là có hơi buồn bã trong lòng.
Anh Gia Minh ngốc còn cảm thán: “Làm cảnh sát thật đúng là một nghề nguy hiểm cao, tôi mới thật may mắn làm sao, đến nay vẫn chưa từng nổ súng một lần chưa chắc đã là chuyện xấu.”
“Luyện súng nhiều vào, đừng để lúc cần lại rỉ sắt.” Tam Phúc vỗ lên cánh tay của Lưu Gia Minh, ngồi lên xe Jeep của anh Nhạc.
Mọi người cùng đi ăn cơm, bên bàn cơm, Từ Thiếu Uy vẫn chìm đắm trong tâm sự của mình.
Đám người chú Cửu đều nghĩ cậu ấy buồn bã thương tâm, có người còn gắp thức ăn giúp cậu ấy, có người rót nước giúp cậu ấy, sau bữa cơm lúc rời đi, anh Nhạc còn vỗ lên vai cậu ấy tỏ ý an ủi.
Chỉ là khi bàn tay của anh Nhạc rời khỏi bả vai của Từ Thiếu Uy, cậu ấy cũng không cảm thấy được an ủi mà ngược lại còn lộ ra vẻ mặt nghiến răng nhíu mày giống như càng đau đớn và khó chịu hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT