“Có thể xác định được thời gian tử vong không?”
Thật sự là chết cùng một ngày với nạn nhân của vụ án hành hạ đến chết ở công viên King sao?
Chẳng lẽ lúc đó người bị hại không chỉ có một người?
Nhưng bọn họ đã điều tra lâu như thế rồi, hoàn toàn không phát hiện ra dấu vết cho thấy có một người bị hại khác nữa…
Có khi nào là hai vụ án hoàn toàn không liên quan gì tới nhau không?
“Hung khí đã giết chết cỗ thi thể này có khả năng đã vứt bỏ xuống hồ chung với thi thể, bây giờ cũng không cần thiết tiếp tục vớt nữa.” Hứa Quân Hào ngẩng đầu nhìn Du Triệu Hoa một chút, sau đó quay lại kiểm tra bộ xương từ trên xuống dưới một lúc rồi nói:
“Thời gian tử vong cần phải kết hợp với kết quả xét nghiệm về chất liệu vải của khoa Giám định mới đưa ra nhận xét tổng hợp được.”
“Thi thể ở dưới hồ nước đã hoàn toàn bị xương hóa (*), ở nhiệt độ này thì chỉ cần hai tuần là đủ rồi. Sở dĩ xương cốt thi thể được bảo tồn hoàn chỉnh hoàn toàn là nhờ quần áo anh ta mặc trên người và những thực vật thủy sinh quấn quanh người này.”
(*) Xương hóa thi thể là quá trình lông tóc, móng tay thi thể đã rụng, lớp da đầu cùng lớp thịt bong hoàn toàn, còn trơ xương sọ, các cơ quan nội tạng rữa ra, phân hủy, chỉ còn lại mỗi bộ xương trắng.
“Quần áo là tay áo dài mùa xuân, hiển nhiên không phải mùa hè, nếu loại bỏ khả năng người trẻ này vô cùng sợ lạnh đi, thì thời gian tử vong sẽ rơi vào khoảng tháng hai, ba, bốn. Nếu sức chịu lạnh của chàng trai này tốt thì vẫn có khả năng rơi vào tháng một.”
“Thực vật thủy sinh, tôi nhớ hồ này mới dọn dẹp các thực vật thủy sinh trong hồ hồi đầu năm, ngày mai tôi sẽ gọi điện thoại hỏi thăm một chút thời gian xử lý cụ thể và độ cao của thực vật thủy sinh sau khi đã xử lý.”
“Nhìn tình hình thực vật thủy sinh gần như đã bao bọc hết toàn bộ thi thể cho thấy, có khả năng là vào lúc thực vật thủy sinh còn thấp, thi thể đã rơi vào trong bụi thực vật thủy sinh, sau đó bọn nó phát triển ra như bây giờ… Vậy thì thật sự cần thời gian vài tháng.”
“Về tốc độ sinh trưởng cụ thể của thực vật thủy sinh, ngày mai tôi cũng sẽ cho người hỏi thăm chuyên gia của bộ phận pháp y luôn.” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Mặc dù Hứa Quân Hào vẫn không đưa ra câu trả lời chắc chắn, nhưng sắc mặt Du Triệu Hoa đã trở nên phức tạp.
Với các manh mối hiện có, hài cốt trước mặt anh ta tám mươi, chín mươi phần trăm là đã chết vào nửa năm trước, cũng rất có khả năng chính là một người bị hại khác trong vụ án hành hạ đến chết ơ King.
Như vậy có nghĩa là… Tổ A bọn họ điều tra vụ án này mấy tháng cũng không phát hiện ra manh mối quan trọng có tính đột phá này.
Sắc mặt Du Triệu Hoa co rút, lúc anh ta quay qua nhìn Phương Trấn Nhạc, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa đau khổ.
Phương Trấn Nhạc không nhìn anh ta, mà anh đang nhìn chằm chằm vào thi thể, không ngừng tra xét thông tin về quần áo trên người thi thể.
Sau đó, người của bộ phận pháp y cẩn thận từng li từng tí lột bỏ quần áo, tất, đựng trong các túi riêng biệt rồi đem đi xét nghiệm.
Nhân viên pháp y để thi thể nằm ngang, bọn họ đã kiểm tra xương sọ, răng và mức độ trưởng thành của trung tâm cốt hóa (*), người đó đứng thẳng dậy, nói với đám người Phương Trấn Nhạc:
(*) Cốt hóa xương là quá trình biến đổi từ mô liên kết thường thành mô liên kết rắn đặc, cố định xương. Khi xương chưa cốt hóa hoàn toàn, xương còn có thể dài ra và chiều cao tiếp tục tăng trưởng.
“Một phần của sụn tăng trưởng đã đóng lại, có thể đánh giá người này khoảng chừng mười tám tới đầu hai mươi tuổi.”
“Giới tính nam, cao khoảng 1m75.”
“Dựa vào kích thước xương, cơ bắp, khung xương và tình trạng bộ xương cho thấy, người này có hình thể vừa phải, không phải là người mập mạp.
“Dựa vào xương cánh tay hai bên trái phải, so với xương đùi, có thể thấy người này thuận tay phải.”
“Gia Minh, đi điều tra những người mất tích trong vòng nửa năm nay ở toàn bộ Hồng Kông.” Phương Trấn Nhạc ra lệnh.
Lưu Gia Minh chi chép lại thông tin về xương cốt của người bị hại rồi nhận lệnh đi làm việc.
Phương Trấn Nhạc không nhìn thi thể nữa, anh thoáng nhìn qua Dịch Gia Di đang nhìn chằm chằm thi thể, hai tay cô nắm thật chặt, cảm xúc có vẻ không ổn định lắm.
Anh gật gật đầu với Hứa Quân Hào, sau đó kéo tay Dịch Gia Di một chút, dẫn cô đi ra khỏi phòng giải phẫu pháp y.
Du Triệu Hoa vẫn đứng trong phòng giải phẫu, mắt to trừng mắt nhỏ với sir Hứa của nhân viên pháp y một lát, sau đó anh ta mới lúng túng gật đầu ra hiệu, rồi ủ rũ cúi đầu, xoay người rời đi.
…
…
Lúc thi thể được vớt lên, Dịch Gia Di không thể tới gần đó, cô dường như nhìn thấy thi thể trong cái hồ tối như bưng, cũng dường như chỉ nhìn thấy một đống thực vật thủy sinh quấn quanh.
Nhưng sau khi vào phòng giải phẫu pháp y, nhìn thi thể bị đặt trên giường giải phẫu, người của khoa Giám định từng chút một bóc những thực vật thủy sinh ra, rốt cuộc cô mới thấy được bộ xương trắng.