Lưu Phú Cường rõ ràng đã chết, vậy vấn đề lớn nhất bây giờ là truy tìm nguyên nhân cái chết của ông ta.
Phòng khám bệnh này bày ra chuyện như vậy chẳng lẽ không sợ người nhà của người chết tới gây sự sao? Vợ người ta tới nói muốn lấy bệnh án, bọn họ nói cho là cho à? Vậy nếu vợ người chết quay ngược lại cắn bọn họ một cái, nói ‘thần y già’ viết đơn thuốc sai dẫn tới chết người, vậy không phải ‘thần y già’ sẽ bị động sao?
Càng là những người làm việc trong các khu vực “đen tối” thì sẽ càng có ý thức tự bảo vệ rất mạnh mẽ.
Gia Di không tin ‘thần y già’ này đã giao toàn bộ bệnh án, cô quay đầu lại, ánh mắt quan sát giữa ‘thần y già’ và người phụ nữ trung niên, nhớ lại những lời sir Phương nói trước khi cô ra cửa: “Lúc cần phải chi tiền thì nên chi tiền, tiền để nuôi những người cung cấp thông tin phục vụ việc phá án đều do đồn cảnh sát chi trả.”
Gia Di mím môi, tay đang đặt trên báng súng bên phải hơi xê dịch, cô lấy mấy tờ trong túi quần ra, đập lên bàn, lại lần nữa nói: “Tôi muốn toàn bộ bệnh án của Lưu Phú Cường.”
Nói xong, cô lại lấy ra một xấp cuối cùng trong túi, bộp một tiếng vỗ lên mặt bàn.
Lúc cô đẩy tiền về phía người phụ nữ trung niên, tay đè lên xấp tiền, tiếp tục chậm rãi nói: “Hoặc là tôi xin lệnh khám xét, dẫn đội tới tra xét, dùng một phương thức khác để có được bệnh án của Lưu Phú Cường. Hoặc là… Ngay bây giờ tôi gọi báo cảnh sát, mời cảnh sát tới kiểm tra tính hợp pháp của phòng khám bệnh này. Cô chọn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT