Anh ấy chuẩn bị bữa sáng cho hai đứa nhỏ xong, lúc này mới xuống lầu đưa hai đứa đến bến xe buýt.
Sau khi đưa hai đứa đi học, anh ấy thở phào nhẹ nhõm, vươn vai.
Việc tiếp theo là đến cửa hàng, công việc có thể từ từ làm, không cần vội cũng được.
Bà chủ Trương Vương Quế Lan buôn bán canh rắn sát vách Dịch Ký mới vừa mua chút nước thịt giá thấp bước ra, chuẩn bị mang về cho mèo ăn, nhìn thấy Dịch Gia Đống, dừng chân hỏi anh ấy:
“Lại đưa hai đứa em đi đón xe buýt à?”
“Dạ." Dịch Gia Đống lắc lư thân trên cường tráng, khuôn mặt tuấn tú, nếu không phải anh ấy luôn làm cùng một kiểu tóc, ăn mặc cũng không thèm để ý đến quần áo, không thì anh ấy đã là một chàng trai trẻ vô cùng tuấn tú, có thể làm sát thủ hạ gục mọi cô gái.
Nhưng anh ấy đã quen làm chủ gia đình, bận trong bận ngoài, dù là kiểu tóc hay là quần áo đều lấy tiêu chí thoải mái thuận tiện, lại chưa bao giờ câu nệ tiểu tiết, anh ấy còn học cách làm chủ trong quán ăn để tiếp đón khách, luôn mang vẻ mặt chững chạc hiền lành, thường xuyên làm cho người ta quên mất sự thật là anh ấy vẫn còn trẻ tuổi đẹp trai
Bà Trương mượn ánh mặt trời mới mọc quan sát anh ấy, không nhịn được hỏi: "Nhiều năm như vậy, đến bây giờ Gia Di cũng đi làm rồi, dì Trương giúp cháu sắp xếp một buổi xem mắt xem sao nhé?"
“Cháu còn có một em gái và một em trai phải lo, người ta chê cháu có người kéo chân sau, nào chịu hẹn hò với cháu chứ." Dịch Gia Đống xua tay, cười từ chối.
“Kiểu gì cũng sẽ có cô gái tốt tinh mắt mà.”
Dịch Gia Đống chỉ cười ngây ngô, không nói câu nào.
Hàng xóm đi ngang qua chưa chắc sẽ chào hỏi lẫn nhau, nhưng nhìn thấy Dịch Gia Đống lại chủ động thân thiết gọi một tiếng "A Đống", hoặc là "Ông chủ Dịch", "Đầu bếp Dịch".
Tất cả là do mỗi khi anh ấy gặp người khác đều thích nói em trai mình thi được điểm cao, em gái học trường cảnh sát, khiến nhiều người có ấn tượng sâu sắc với sự ồn ào của anh.
Đôi khi vào những ngày nắng nóng, anh ấy còn hào phóng tặng người ta nước đá, chất lượng thức ăn trong quán cơm Dịch Ký cũng rất ngon. Cho nên khi nhìn thấy người này, mọi người lại nhớ tới sự hào phóng và thức ăn ngon của anh ấy.
Hôm nay Dịch Gia Di để quên cuốn sách cần xem ở nhà, phải quay về lấy, lại nhìn thấy anh trai đang cùng hàng xóm tán gẫu về công việc ở đồn cảnh sát của cô ở giao lộ.
Theo lời anh ấy nói, cô không chỉ có năng lực còn cực kỳ được trọng dụng, nói như thể cô là ánh sáng của giới cảnh sát tương lai.
Nếu cô thật sự lợi hại như vậy thì tốt rồi, cô nghe xong mà đỏ cả mặt, còn thấy ngại nếu bây giờ đi chào hỏi anh mình.
Dịch Gia Đống lại rất tự hào, dường như anh ấy hoàn toàn tin tưởng những lời mình nói.
Đậu xe đạp dưới bóng râm của mái hiên, Dịch Gia Di nhớ tới lúc sáng mình còn đau lòng thay anh trai, cảm thấy anh ấy rất thảm.
Hiện tại cảm xúc của cô lại hơi thay đổi, thật ra anh cả cũng rất hạnh phúc.
Hơn nữa là anh ấy nhận được sự tôn trọng - sự tôn trọng của ba chị em bọn họ và sự tôn trọng của cộng đồng đại diện cho những người hàng xóm láng giềng của họ.
Trên đời này có biết bao nhiêu người có tiền, nhưng có làm thế nào cũng không có được sự tôn trọng.
Dịch Gia Di lặng lẽ đi vòng quanh hẻm nhỏ về nhà, tránh mặt anh cả đang khoác lác vui vẻ.
…
Ngày hôm sau, Dịch Gia Di vẫn thức dậy lúc hơn bảy giờ, vẫn cùng Dịch Gia Đống đi dạo chợ, chỉ là lần này khi đưa phần lớn nguyên liệu nấu ăn đến cửa hàng, cô đứng tựa vào quầy thu ngân ngăn cách giữa phòng bếp và sảnh trước, xem các loại nguyên liệu nấu ăn, bỗng nhiên quay đầu lại hưng phấn hỏi:
"Anh cả, bỗng nhiên em có một ý tưởng mới về trà sữa, anh có muốn làm thử không?"
Kiếp trước cô là một streamer ẩm thực rất được yêu thích, cũng là một người siêu nghiện trà sữa. ( truyện trên app T𝕪T )
Tuy rằng trà sữa tơ tằm Hương Giang rất tuyệt, cũng rất ngon, nhưng trà sữa hoa của thế giới Phồn hoa đời sau cũng là mỹ vị, nếu chuyển đến thời đại này, thêm vào bán trong Dịch Ký nhà bọn họ, không biết liệu có ai thích không.
Thử đi là biết, dù có thất bại thì tóm lại vẫn không thiệt.
Nếu như có thể thành công, có khi còn có thể kiếm thêm nhiều một chút, cả nhà cùng nhau làm việc, chẳng phải càng tốt hơn sao.
Dịch Gia Đống cất thịt vừa mua vào tủ lạnh giữ lạnh, ngẩng đầu thì nhìn thấy ánh mặt trời chiếu vào mặt tiền cửa hàng, rọi một lớp ánh vàng ấm áp lên em hai đang đứng tựa vào quầy vui vẻ.
Cô giống như tiên nữ nhẹ nhàng thánh khiết, lộ ra nụ cười gian xảo xinh đẹp.
"Để cho anh cả của em thử độc à?" anh ấy buông công việc trong tay xuống, hai tay chống lên tủ lạnh trêu chọc cô, trong lòng hiện lên cảm khái lần thứ mười ngàn kể từ khi Gia Di đi làm tới nay:
Nhà họ Dịch có con gái mới lớn rồi.