Quả nhiên dương khí của anh Nhạc rất thịnh, đè ép được không khí quỷ dị âm trầm đáng sợ này.
“Không có gì, tôi đang tưởng tượng xem anh ta làm thế nào để leo lên chiếc xe buýt này, bị thương nặng như vậy vì sao không báo cảnh sát, không đi bệnh viện?” Gia Di cất quyển sổ nhỏ đi, nhắm mắt theo đuôi đi theo Phương Trấn Nhạc.
Sau khi các cảnh sát điều tra được phép lên xe thì bắt đầu quan sát và đánh giá xung quanh, quả nhiên, ‘chỗ’ lưu động khắp mọi nơi như thế này rất khó xử lý.
Xe buýt không ngừng di chuyển khắp các nơi trong thành phố, đón đưa không biết bao nhiêu là người, chỗ nào trên xe cũng đầy dấu chân và dấu vân tay cùng rất nhiều dấu vết vô dụng.
Kỹ thuật viên tổ Pháp chứng Davis ở lại phối hợp làm việc với nhóm pháp y, khi thấy đám người Phương Trấn Nhạc đi tới, anh ấy lùi về sau một bước, nói: “Sir Hứa đã kiểm tra túi áo, túi quần của thi thể, không phát hiện túi tiền. Được sự đồng ý của sir Hứa, chúng tôi đã lấy các dấu vân tay trong túi áo và túi quần của thi thể. Nếu như có ai trộm mất túi tiền của thi thể thì sẽ có tỷ lệ để lại dấu vân tay nhất định. Sau khi về đồn cảnh sát, chúng tôi sẽ kiểm tra kỹ càng hơn.”
“Được.” Phương Trấn Nhạc gật đầu, hỏi tiếp: “Có thể xác nhận người chết lên xe vào lúc nào sao?”
“Không có vé xe, cũng không có Octopus Card, rất có thể đã bị tên trộm lấy mất luôn rồi. Bây giờ chỉ có thể sử dụng cách đăng báo để tìm kiếm xem liệu có người dân nào nhìn thấy không.” Davis thở dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play