"Không biết đã xảy ra chuyện gì, Tổ trọng án bận rộn trong lẫn ngoài, trời nóng như vậy, em chịu khổ rồi." Lư Uyển Nhân thổi điều hòa, bóc hạt sen, qua cửa sổ nhìn thấy xe cảnh sát và các đặc vụ đang chạy vòng vòng bên ngoài dưới ánh nắng chói chang.

So sánh mới thấy hạnh phúc.

Dịch Gia Di cũng quay đầu nhìn, các đặc vụ cảnh sát sải bước đi nhanh chóng chỉ để lại bóng dáng trang nghiêm, khiến không khí nóng bức càng thêm nóng.

Cũng may cô là cảnh sát dân sự nên không phải ra đường hay tiếp xúc với những vụ giết người, kẻ xấu.

Cô có thể ngồi trong phòng máy lạnh, thong thả uống trà bên cửa sổ.

Dịch Gia Di nâng cằm lên nhìn Lư Uyển Nhân đang thổi trà uống từ từ, trong lòng cảm thấy biết ơn.

Cũng may còn có chị Nhân ở đó hướng dẫn cô, nếu không thì cô thật sự không biết gì cả, sao cô có thể thích ứng nhanh như vậy được.

Ngay khi trái tim cô cảnh sát trẻ đang tràn ngập lòng tốt của thế giới xung quanh đối với mình, thì người ngồi đối diện - người mà cô rất biết ơn, đột nhiên nheo mắt nhìn Dịch Gia Di, bí mật âm mưu chống lại cô bé đi theo mình này.

Từ chỗ Lư Uyển Nhân đang ngồi, nghiêng đầu qua là có thể nhìn thấy người ở rìa hành lang.

Từ xa chị ta đã nhìn thấy Lâm Vượng Cửu - sát tinh của Tổ trọng án B, nhăn mặt đi hai bước thành một tới thì chị ta đã biết có chuyện gì đó xảy ra.

Chớp mắt chị ta nhớ lại vừa rồi xe cảnh sát ra vào liên tục nên đã đoán được cơ bản có chuyện gì.

Chị ta bình tĩnh đứng dậy nói một câu: "Gia Di, chị đi vệ sinh đây. Nếu có người đến nộp hồ sơ thì cứ làm theo những gì chị chỉ." Chị ta đặt một tập tài liệu được bao bằng nhựa trước mặt Dịch Gia Di, quay người đi nhanh chóng lẻn ra khỏi từ cửa sau.

Trong đầu Dịch Gia Di vẫn còn đầy cảm kích vì điều này điều kia thì Lâm Vượng Cửu đã xông vào. Nhìn thấy khuôn mặt dịu dàng và non nớt của Dịch Gia Di, ông ấy cau mày hỏi: "Chị Nhân đâu?’

"Đi vệ sinh rồi ạ. Chú đến giao hồ sơ à? Đưa cho cháu đi." Dịch Gia Di vội vàng cầm tập tài liệu đặt lên bàn đồ ăn thức uống nhìn rất ngon, ngoan ngoãn đáp lại. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Lâm Vượng Cửu nhìn trên bàn cô, thấy tài liệu tổng hợp các vụ án trước mặt, ông ấy tưởng rằng chị Nhân đã dạy cho người mới đến nên nói:

"Mang tài liệu đi theo chú."

"?" Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Dịch Gia Di cầm tập tài liệu lên, lấy bút ra đem theo, chạy chậm để theo kịp Lâm Vượng Cửu.

Hai người đi dọc hành lang, đi xuống lầu, cửa nhà vệ sinh mở ra, chị Nhân đã đi trước hoàn toàn không có trong nhà vệ sinh có mùi, thong thả trở lại văn phòng.

Trà trên bàn còn nóng nên chị ta tự rót cho mình một cốc.

Chị ta nhấp một ngụm uống giải khát cùng tờ báo, thỉnh thoảng lại đưa tay vỗ nhẹ vào trang báo, nhỏ giọng nói: "Đồ ngốc, lại viết linh tinh nữa rồi."

Lúc Dịch Gia Di đi theo Lâm Vương Cửu đi vòng lên vòng xuống, cô còn tưởng rằng mình chỉ đang đi thu thập tài liệu hay sắp xếp hồ sơ thôi.

Cho đến khi Lâm Vượng Cửu đưa cho cô một chiếc mặt nạ và mũ trùm đầu, rồi đưa cô vào một căn phòng rất khác biệt.

Khi cô thấy máy điều hòa xung quanh mình giảm xuống đột ngột, nhìn thấy mọi người mặc áo khoác trắng và đeo khẩu trang, cô mới nhận ra có điều gì đó không đúng.

Lúc cô còn chưa hiểu hết hoàn toàn tất cả những điều này có nghĩa gì, thì cô đã đứng trong một ngôi nhà rộng lạnh lẽo.

Xung quanh có rất nhiều thiết bị y tế, hai ba cảnh sát mặc thường phục khoanh tay đứng rải rác.

Lâm Vượng Cửu bỏ rơi Dịch Gia Di, đứng cạnh "giường bệnh" thì thầm với trung sĩ, người đang dẫn đầu đội.

Dịch Gia Di liếc nhanh về phía họ, sau đó vô thức ngã về phía "giường bệnh" bác sĩ đang 'phẫu thuật' xung quanh giường...

Một tia sét đánh vào đầu cô, cuối cùng Dịch Gia Di cũng nhận ra nơi này là đâu, chắc chắn không phải là giường bệnh.

Không có thời gian kịp che mắt, cơ thể trần truồng trải ra được phản chiếu trong võng mạc của cô.

Không chút phòng bị, tay chân của nữ cảnh sát trẻ lập tức trở nên lạnh lẽo, sắc mặt tái nhợt, đầu choáng váng, tai ù đi vì sợ hãi.

Cơ thể cô còn chưa kịp phản ứng thì một giọng nói khác đột nhiên vang lên bên tai cô, hình ảnh hiện ra trước mắt cô lập tức bao trùm căn phòng giải phẫu.

Vào lúc đó, Dịch Gia Di cứng đờ tại chỗ, linh hồn cô như bị dịch chuyển đến một thế giới khác —

Cô nghe thấy tiếng kêu gào của người quá cố đang bị mổ xẻ, nhìn rõ khuôn mặt của kẻ sát nhân và theo dõi toàn bộ quá trình giết người.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play