Mà từng dãy nhà ở bến tàu vịnh Trường Sa, từng dãy nhà tạm đều dựng trên biển, không màu vàng, không màu bạc cũng không màu đỏ.
Trời nhá nhem tối đang kết thúc một ngày âm u càng lộ vẻ cũ kỹ thê lương, làm cho người ta nhớ ra rằng thành phố lớn cấp quốc tế này, đã từng chỉ là một làng chài nhỏ.
Dây phong tỏa kéo ở xa xa, đi bộ một khoảng mới có thể đến bãi bùn, rất nhiều ngư dân hút thuốc ôm vai chịu đựng gió biển ló đầu xem náo nhiệt, Gia Di chạy tới theo đội ngũ, chỉ chạy vài bước người đã dính đầy bùn cát.
Trong cát nơi này lẫn mảnh vỏ sò vỡ, sao biển nhỏ, cảm giác giẫm ở dưới chân kêu lên răng rắc răng rắc rất kỳ lạ, thỉnh thoảng có khi giẫm phải rắc rối lúc nào không hay.
Trong gió có mùi tanh và mùi hôi thối, mọi người vừa tới gần vừa đeo khẩu trang và găng tay.
Thi thể bọc trong túi nilon được sóng biển kéo lên, thi thể đã bị xương hóa nghiêm trọng, rõ ràng là đã bị ngâm trong biển rất lâu, hiện trường không có dấu chân để thu thập, cho dù trên túi và xương thi thể từng có dấu vân tay thì cũng đã bị hủy hoại.
"Túi bị trầy xước, hẳn là trước đó đã va chạm nhiều lần, sau lại bị đinh va chạm làm rách ra." Trần Quang Diệu đứng lên nhìn về hướng những ngôi nhà ở xa, dưới sàn gỗ của những căn nhà kia có rất nhiều đinh dùng để cố định.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play