“Dựa vào đâu mà mấy người không thông minh bằng mình lại có thể sống một cuộc sống không lo cơm áo gạo tiền, cho dù đưa ra yêu cầu gì thì cha mẹ cũng sẽ thỏa mãn, dựa vào đâu mà mấy đứa ngu ngốc đó chẳng bao giờ bị đánh, thậm chí còn dám đứng bên cạnh hóng hớt khi mình bị cha mình đánh ác liệt?”
“Một người trưởng thành như thế, tính cách lại kỳ lạ, thái độ đối nhân xử thế cực đoan, nên không có người nào thích cậu ta.”
“Sau khi bước vào xã hội đột nhiên quy tắc xung quanh bản thân mình lại thay đổi. Thông minh không còn là tiêu chuẩn duy nhất nữa mà vẫn cần phải giao tiếp với người khác, cần hào phóng khẳng khái, cần sáng sủa, dẻo miệng khiến người yêu thích, cần có tổ đội hợp tác tinh thần, người bạn này không có cách nào thích ứng được, trong quá trình tìm việc, hết lần này đến lần khác gặp phải thất bại.”
“Ưu thế trước kia lần lượt bị mài mòn cũng dần trở nên nhỏ nhặt không còn đáng kể nữa, mà khuyết điểm cũng càng lúc càng lộ rõ ra, cậu ta bắt đầu cảm thấy tất cả mọi người đều đang nhắm vào mình, thậm chí sẽ vì một câu nói bình thường của người khác mà nổi giận, vì thế, cậu ta nhìn thấy ánh mắt chán ghét của người bên cạnh sẽ cảm thấy người đó đang thì thầm nói nhỏ không quá tôn trọng mình... Cậu ta quyết định không bước ra khỏi căn phòng đó nữa, trốn tránh tất cả những thứ đáng ghét kia.”
Hô hấp của Trương Đại Phúc bắt đầu dồn dập, ánh mắt nhìn Phương Trấn Nhạc dần trở nên tức giận.
Lúc này, Lưu Gia Minh đã nghe ra được “người bạn” mà sir Phương nói chính là bản thân Trương Đại Phúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT