“Cuối cùng có một ngày, một cô gái làng chơi tới cửa vì chê tiền ít nên xảy ra tranh chấp với người bạn này, cô ta nhất định đã nhìn thấu sự vô dụng của người bạn này, chửi cậu ta là thằng già vô dụng liệt dương, xuất tinh sớm…”
“Ồ sir, chúng mày không đi tìm bằng chứng mà ở đây kể chuyện cho tao là do quá nhàn rỗi sao? Tiền của người dân đóng thuế lẽ nào đều để cho chúng mày làm loại chuyện vô vị này? Bịa ra một câu chuyện tồi tệ và nhạt nhẽo như thế… Sao vậy? Chán quá không có gì làm à?”
Trương Đại Phúc lại ngắt lời Phương Trấn Nhạc, hai bàn tay vẫn luôn để dưới gầm bàn của gã ấn mạnh lên bàn, híp mắt nhìn chằm chằm vào Phương Trấn Nhạc, giọng nói lạnh lùng:
“Hay là vụ án rơi vào bế tắc, không bắt được hung thủ? Thay vì ở đây mất thời giờ với tao còn không bằng đi bắt hung thủ đi, lỡ như để hung thủ tiêu dao ngoài vòng pháp luật, cẩn thận mẹ và vợ của chúng mày bị…”
“Này! Ăn nói cho cẩn thận vào!” Lưu Gia Minh lại không thể ngồi yên được nữa, cậu duỗi cánh tay tới chỉ vào mũi Trương Đại Phúc, quát:
“Anh lên mặt gì ở đây đấy? Phía cảnh sát đã có đủ nhân chứng vật chứng, sẽ lập tức đưa anh đi ăn kẹo đồng ngay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play