Mặc dù đã không đuổi kịp Lâm Đào nhưng dây nho vẫn tiếp tục chui ra ngoài, trò vặt này thật sự quá rõ ràng rồi, hai lưỡi búa của Bạch Duyệt Khê chặt đứt cổng dây leo, phịch một tiếng, thế mà lại thuận tay đóng cửa lại, thậm chí tự mình ngăn ở trước.
Ý định đục nước béo cò chạy trốn của Vu Mạn cũng bị ngâm canh.
“Mày điên rồi sao! Tao cũng không tin mày chưa từng gặp những con quái vật da đỏ này, chúng ta vẫn nên nhất trí đối ngoại! Liên thủ, đúng, chúng ta có thể liên thủ, cùng nhau giết chết những con quái vật này!”
Vẻ mặt Vu Mạn Mạn điên điên khùng khùng, hiển nhiên đã sợ hãi.
Bạch Duyệt Khê lại mang vẻ mặt hờ hững: “Không được, bản thân thiếu nợ thì phải tự mình trả.”
Sau khi cô dứt lời không lâu, trên đỉnh đầu Vu Mạn Mạn đang được dây cây nho quấn quanh người dần dần hiện lên mấy bóng ma cao lớn.
Những con quái vật da đỏ kia được hồ ly thả ra từ lồng giam, một con rồi lại một con đứng dậy, toàn bộ nhìn về phía bên này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT