“Ôi, đều do tên phế vật Lâm Đào kia, không ăn chút đồ ăn thì không có cách nào làm việc. Đồ bùn nhão không dính lên tường được, lãng phí không ít năng lượng của tôi mới có thể dựng được một căn phòng an toàn như vậy. Thực ra tôi rất thích cô, phương thức đi săn của tôi và Lâm Đào rất khác nhiều người, cũng gặp qua người tiến hóa, cô là người thông minh nhất trong số bọn họ, nếu cô không thông minh như vậy, chúng tôi đã định thả cô đi rồi.”
Giọng điệu Vu Mạn Mạn lười biếng mà thoải mái, giống như một con rắn hoa sặc sỡ đang phun lưỡi, lẳng lặng nhìn chăm chú con mồi trước mặt.
Cô ta tựa cạnh cửa, nhìn Bạch Duyệt Khê, dường như không thèm để ý chút nào về việc bản thân đã bị lộ.
“Em gái, em thông minh như vậy, biết là bẫy, vì sao còn muốn xông vào?”
Bạch Duyệt Khê cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên tai, ngón tay vuốt ve đuôi hồ ly: “Tôi chỉ muốn xác nhận một chút, có phải các cô còn xăng hay không.”
Không có vũ khí, không thể lừa gạt người tiến hóa thật sự.
Nguồn điện dự phòng trong trạm xăng và tấm điện dự phòng đều cần có nhân viên chuyên nghiệp sử dụng, trong điều kiện nhiệt độ cao thì ở trạm xăng rất nguy hiểm, dưới hoàn cảnh thiên tai này, coi như bồn dầu ở dưới mặt đất cũng không dám rút xăng ra, dù sao thì nếu không cẩn thận sẽ có thể xảy ra vụ cháy nổ lớn ở không gian hẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT