Vẻ mặt Lâm Đào hung ác nham hiểm, nếu không phải trên cổ còn có móng vuốt của động vật không biết tên kề sát, hắn đã sớm phát tác.
Thấy hắn không cách nào phản kháng, lá gan Vu Mạn Mạn lớn hơn không ít, trực tiếp tìm chìa khóa trên người hắn, còn đạp Lâm Đào mấy cái.
Chìa khóa rất nhanh đã được giao cho Bạch Duyệt Khê.
“Nhà kho bị khóa lại, bình thường chỉ có anh ta mới có thể đi vào.”
Đuôi lông mày của Bạch Duyệt Khê hơi nhướng lên: “Mới đánh anh ta mấy cái mà cô đã nguôi giận?”
Bàn tay đang lau nước mắt của Vu Mạn Mạn khựng lại, sắc mặt nháy mắt trắng bệch: “Bằng không thì thế nào, giết gã sao? Ngày ánh sáng trắng buông xuống kia quả thật hắn đã cứu tôi.”
Vu Mạn Mạn vốn là công nhân nhà này trạm xăng dầu, Lâm Đào là công nhân của cửa hàng tiện lợi. Trước đây đối phương vẫn luôn theo đuổi cô ta, nhưng Vu Mạn Mạn mãi không đồng ý, cho đến khi đêm đó bất ngờ ập đến, Vu Mạn Mạn vừa vặn làm ca đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play