Rời khỏi phần mềm nói chuyện, cô mở app điện tử cùng với các app ngân hàng, kiểm tra qua số dư còn sót lại.
Khoản vay mua nhà cửa vừa trả xong cách đây không lâu, bởi vì cô không gửi tiền vào ngân hàng nhiều nên phải bán đi tài sản của mình.
Bạch Duyệt Khê lại dựa theo hướng dẫn của Trương Khải Minh, mua thêm đồ dùng và dược phẩm ở cửa hàng thú cưng trên internet, mua thêm vài đồ dùng như cát mèo, vụn gỗ, bông vệ sinh…
“Đàn em, em mua nhiều đồ như vậy để làm gì? Chuẩn bị làm khu vui chơi cho bọn nó sao?”
Bạch Duyệt Khê lắc đầu, không có cách nào để nói tỉ mỉ chi tiết: “Em đã mua rất nhiều đồ ở cửa hàng anh, nếu anh muốn nhập hàng trong vòng hai ngày thì nên đi nhanh lên đi.”
Nếu không sau này có dùng tiền cũng không thể nhập hàng vào được.
“Bây giờ trời nắng nóng, buôn bán cũng bình thường, chẳng qua vừa rồi em mua nhiều như thế cũng xem như là đã quảng cáo giúp bọn anh, phía bên kia cũng đã chủ động liên hệ muốn mua thêm hàng.”
Trương Khải Minh đưa tin nhắn cho cô xem, quả thật có không ít người nhắn lại, đều hỏi bây giờ cửa tiệm có hoạt động hay không, có lẽ là cũng có ý định tích trữ lương thực.
Bạch Duyệt Khê nghĩ, tấm ảnh được đăng trong nhóm là những đồ dùng mà cô mua để cung cấp cho đám thú cưng, lương khô, thuốc đến những sản phẩm thường dùng, đầy đủ mọi thứ.
Tiêu đề là: danh sách những đồ dùng trong nhà cho thú cưng.
Nhất thời trong nhóm có một số người cười mắng cô là bậc thầy marketing, cũng có không ít người cảm thấy hứng thú với danh sách mua sắm của cô, bắt đầu tìm tòi xem trên mạng xem có bán hay không.
Trước đây Bạch Duyệt Khê cũng chỉ nghĩ rằng vào ngày lễ sẽ nhân dịp ưu đãi mà mua một ít, nhưng ác mộng của cô rất chân thực, chân thực đến nỗi cô cam tâm tình nguyện tiêu đi số tiền này.
Chỉ có mình cô biết, cảm giác trong ác mộng đáng sợ biết bao nhiêu.
Thế giới trong cơn mơ, ngày thứ ba sau khi thiên tai xảy ra, nhóm động vật không có một con nào may mắn thoát khỏi… Sau này có nhiều thiên tai nữa hay không, chưa trải qua cũng biết.
Nếu tận thế thật sự xảy ra, tài nguyên quan trọng hơn tiền nhiều, cô phải dùng hết khả năng của mình để mua hết đồ cần thiết, nếu tận thế không đến thì có thể bắt đầu kiếm lại tiền, thậm chí những đồ dùng này cũng có thể bán lại.
Nhưng cô không thể để mất nhóm thú cưng được.
Bởi vì thời tiết nóng hơn, khách hàng đến tiệm cũng chỉ đa phần là kiểm tra sức khỏe và tiêm vắc xin cho chó mèo, thuận tiện tắm rửa cho nó.
Trong lúc đó, đề tài nói chuyện cũng bất tri bất giác chuyển sang tán gẫu về thời tiết.
“Quả thật mùa hè năm nay đến hơi sớm, lúc này mới tháng sáu nhưng phải đến khi trời tối tôi mới dắt chó đi dạo được.”
“Ôi đúng vậy thật, cho nên sáng sớm nay tôi quyết định cạo lông cho chó, nếu không thì đợi đến tháng bảy, buổi sáng muốn mang nó đi tản bộ cũng không thể đi được.”
Bạch Duyệt Khê nhìn thoáng qua con mèo nhà mình. Con mèo nhìn thấy Bạch Duyệt Khê còn muốn nghiêng về phía cô để cọ cọ nhưng lại bị Nhóc Con dọa cho lùi về.
Bạch Duyệt Khê mở ra dự báo thời tiết gần đây nhất, dường như mỗi ngày cũng 38, 39 độ.
Nhưng trong giấc mơ của cô, nhiệt độ này đột nhiên nhảy lên 40 độ, 50 độ rồi 60 độ, lúc đó mới là lúc địa ngục mở ra.
Con vẹt hót pi pi mổ tay cô ở phía bên ngoài lồng sắt.
Thần kinh căng thẳng của Bạch Duyệt Khê được thả lỏng không ít, cô lấy tay cọ vào cái đầu vàng nhạt của con vẹt: “Yên tâm đi, chỉ cần có chị ở đây thì các em sẽ không có chuyện gì đâu.” - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙
Kiểm tra đo lường kháng thể, còn có kiểm tra máu, chức năng gan, Bạch Duyệt Khê cho làm hết một lần, kết quả kiểm tra phải mất nửa tiếng đồng hồ mới có.
Bạch Duyệt Khê thừa dịp khoảng thời gian này liên hệ với đội thi công trên Wechat, hy vọng sẽ cải tạo lại ngôi nhà trong vòng một tuần.
Bạch Tiểu Tiên: vật liệu dùng loại tốt nhất, tốc độ phải nhanh.
Tầng hầm ngầm dưới đất không thấm nước, cách âm, chống nóng, vật liệu dày lại tốt, yêu cầu thông khí. Yêu cầu của cô rất nhiều nhưng thù lao lại rất lớn, vì thế rất nhanh đã có người nhận.
Sau khi cô phát phong bì đỏ, chủ thầu tỏ vẻ chiều hôm nay có thể ký kết hợp đồng và bắt đầu khởi công luôn.
Kết quả kiểm tra đã có, sau khi tiêm vắc xin vào tháng trước, trong cơ thể nhóm thú cưng đã sinh ra kháng thể, hơn nữa các số liệu đều bình thường, vẫn còn khỏe mạnh.
Nhân viên của tiệm giúp cô đưa lồng sắt ra xe, một đoạn đường ngắn ngủi nhưng mồ hôi đã chảy đầm đìa.
Trước khi Bạch Duyệt Khê đi còn mua hơn mười ly trà sữa và ít kem cho người ở tiệm thú cưng.
“Thời tiết nóng như thế, mọi người đã vất vả rồi.”
Cô thuận tiện nói bóng nói gió để cho mọi người chú ý thời tiết nhiều một chút, tích trữ thêm ít nước ở trong nhà. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Cô không biết có bao nhiêu người nghe lời cô nói nhưng bản thân cô đã chạy xe đến cửa hàng bán nước ở gần đó.
“100 thùng?”
Bàn tay ông chủ đang lướt video ngắn hơi dừng lại, ai biết mới đó mà bản thân đã có được đơn hàng lớn như thế đâu.
“Có thể đưa đến địa chỉ này của cô nhưng đây là khu dân cư, mua nhiều nước để trong nhà như thế có được hay không?”
Trên thực tế, toàn bộ nhà của Bạch Duyệt Khê đã được trang bị nước, chỉ là cô sợ sau này nước dùng để uống sẽ không có, cô tìm đại một lý do: “Bạn của tôi có ý định làm đồ ăn, muốn dùng nước sạch.”
Ông chủ nghĩ: Vậy thì dùng máy lọc nước, giảm được khối tiền!
Đương nhiên ông chủ sẽ không nói ra những lời này, việc kinh doanh đến cửa có ngu mới chủ động ném ra ngoài.
Bạch Duyệt Khê đứng bên ngoài cửa tiệm, nhìn thoáng qua bên trong cửa hàng: “Cửa hàng đồ uống bán sỉ ở bên cạnh cũng là của gia đình ông sao?”
Cánh tay ông chủ đang chỉ huy nhân viên bê nước lên xe, trên tay cầm cái quạt không ngừng quạt, nghe cô nói thế thì gật đầu.
“Là của vợ tôi mở, cô muốn mua gì sao?”
Bạch Duyệt Khê muốn 100 thùng nước tăng lực, 100 thùng nước khoáng, còn có nhiều loại trà lạnh, hương vị cũng không nhất định phải ngon nhưng vào thời khắc mấu chốt có lẽ sẽ cứu được mạng sống của mình.
Lúc khát nước cứ uống nước là hiệu quả nhất, nhưng dưới tình huống mất nước còn cần bổ sung đường và muối.
Mấy thứ này cũng có thể mua ở trên mạng nhưng hiện tại cô chỉ hy vọng những thứ này có thể về đến nhà mình càng nhanh càng tốt.
Cô lái xe quay về biệt thự, thả nhóm thú cưng đã được kiểm tra sức khỏe lên trên tầng, cô phải đi tích trữ lương thực tiếp.
Gara nhà cô rất lớn nhưng chỉ có một cái xe, hơn nữa một bên cũng đổi thành kho hàng tạm thời, Bạch Duyệt Khê cho nhân viên đặt nước ở chỗ này, đến lúc đó nếu lái xe đi thì cũng không cần mang nước vào trong nhà.
Hiện tại cô mua rất nhiều đồ, vài ngày tiếp theo cũng phải sắp xếp lại, nhiều người hỗn tạp, so với việc chia nó ra ở nhiều nơi thì chẳng thà xếp chúng vào một chỗ cho người ta thấy, đợi đến lúc tận thế thì mang những thứ này đi.
Trình độ an toàn của khu nhà bọn họ và bố cục của biệt thự ở trên núi, trước kia thì không có chuyện nguy hiểm gì nhưng sau này thì chưa chắc.
Nhân viên cửa tiệm thú cưng mang toàn bộ đồ ăn tới rồi đưa lên trên tầng.
Phòng trên tầng ba rất rộng rãi, bên cạnh có một bể cá với ánh sáng tốt, xung quanh cũng có nhiều cây xanh.
Vị trí ở giữa dựa vào tường là một cái khung làm bằng cây khô cho mèo, đôi khi vẹt và mèo sẽ đánh nhau đến mức gà bay chó sủa ở trên đó.
Bên cạnh còn có một cọc gỗ thô đã bị mài, giữa thân cây khoét ra một lỗ hổng.
Góc tránh xa ánh mặt trời nhất là một cái máy ổn định nhiệt độ thật lớn.
Bạch Duyệt Khê nhìn xung quanh một vòng, trong lòng đã có một ý tưởng cải tạo lại căn phòng.