Rất nhanh ông Đặng đã mang theo công nhân chuyên nghiệp qua nhà hàng xóm xác định vấn đề của cửa sắt.
Bạch Duyệt Khê tỏ vẻ hoặc là bồi thường hoặc là giúp anh sửa lại, cuối cùng vị kia cũng có chút tinh thần của vị hàng xóm vô dụng, chọn để bọn họ sửa cửa lại.
Đúng lúc mọi thiết bị sửa đều ở bên nhà Bạch Duyệt Khê, chỉ cần đi lấy là xong nên không tốn bao nhiêu công sức đã giải quyết được vấn đề chỉ trong một nốt nhạc.
Thấy hình như sân của hàng xóm còn chưa được xử lý, chắc là sau khi định trang hoàng rồi mới suy xét, ông Đặng muốn kéo mối làm ăn cho đội thi công nhà mình nhưng thuyết phục nửa ngày lại thất bại mà quay về.
Ông Đặng cũng không cảm thấy tiếc nuối, gần đây ông đã nhận được một đơn khá ổn nên lúc nào cũng tươi cười hồng hào.
“Tuy năm nay trời nóng nực vô cùng nhưng cuộc sống không khó khăn lắm, đặc biệt là cửa phòng trộm rồi cửa sổ linh tinh bán chạy vô cùng.”
Có đôi khi Bạch Duyệt Khê nghe ông ta nói một vài tin tức cũng đoán đại khái được đôi điều, hiện tại có không ít người đang khá gấp gáp.
Là bởi vì cơn ác mộng vào buổi tối sao?
Tường bên ngoài nhà cô đã được xây lên, cao tận sáu mét, bên trên còn bỏ thêm nhiều tượng ngựa nhỏ.
Nhìn qua thì có hơi đáng sợ, hơn nữa phong cách này cũng không hợp với tiểu khu nhưng lại làm cho người ta cảm thấy rất yên tâm.
Mà điều làm cô tốn hết tâm tư đó là vấn đề cải tạo tầng hầm ngầm.
Nhất định tầng hầm ngầm phải có chức năng chống thấm nước, bởi vì cô không biết hồng thủy xuất hiện sau cực nóng có dâng cao như trong giấc mơ của mình hay không.
Những thiết bị đặc thù còn chưa bị khống chế cô mua trên mạng cũng đã được mang về, trên thực tế, tầng hầm ngầm của cô trước đó chỉ dùng để chất đống một số đồ cái đã.
Bây giờ, Bạch Duyệt Khê thiết kế nơi này thành nơi cứ điểm quan trọng để mình né tránh thời tiết cực nóng cho nên cô phải tăng thêm đồ sinh hoạt hằng ngày vào.
Trong việc quy hoạch lại khu vực sống và không gian nhà, toàn bộ những nơi cô có thể nghĩ đến đều phải thêm chức năng chống thấm nước, huống hồ nó còn là tầng hầm ngầm.
Lúc này thời tiết càng ngày càng nóng hơn, việc hạ nhiệt độ là điều thiết yếu hàng đầu, máy phát điện chạy bằng dầu diesel, các loại thiết bị làm lạnh linh tinh cũng đã được đưa xuống dưới này. Thêm bể chứa nước, máy sục khí, còn có bể cá mà cô đã thiết kế cho rùa đen. - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙
Toàn bộ tầng hầm ngầm mang phong cách xi măng xám xịt, không được sơn trang trí, đối với cô mà nói chỉ cần có chỗ ở là được.
Hai ba ngày cuối cùng, Bạch Duyệt Khê kiểm tra toàn bộ từ trên xuống dưới căn nhà một lần, xác nhận không còn sót thứ gì.
Trong lúc cô đang bận rộn trong ngoài, những đồ cần mua cũng đã sắm sửa xong. Bây giờ toàn bộ ba tầng, mỗi một tầng đều có một phòng trữ đồ cố định.
Tầng cao nhất có ba cái bể nước, còn các tầng khác mỗi tầng một cái, bao gồm cả tầng hầm ngầm.
Một lượng lớn thực phẩm như dầu, gạo và mỳ đã được cho vào túi đựng chân không, cũng có một cái máy hút chân không cô tự mua.
Ăn, mặc, ở, đi lại đều đã được hoàn tất.
Mỗi một thứ Bạch Duyệt Khê chuẩn bị xong cô đều viết một dòng đánh dấu lên đó.
Mấy ngày nay hàng chuyển phát nhanh đều được đặt trong sân, vì trong phòng đã chứa quá nhiều đồ, sau khi gỡ xong sửa sang lại mới dọn vào bên trong.
“Năm trăm cái quần lót dùng một lần, khăn lông nén, khăn rửa mặt nén, mấy thứ khác cũng có hai ba hộp. Mấy thứ quần áo chống nắng cũng có đủ loại số đo.”
Mở ứng dụng mua sắm ra, cô nhìn thoáng qua trên thông báo thấy hàng hóa vẫn còn đang trên đường vận chuyển, bỗng nhiên cô nhận ra tốc độ của nhóm hậu cần càng lúc càng chậm.
Hơn nữa, rất nhiều loại siêu thị nổi lên nhằm đẩy mạnh số lượng người tiêu thụ sản phẩm, trong khu vực có không ít người mua một đống đồ về nhà.
Rất nhiều đồ được giảm giá, ví dụ như dầu hay lương khô.
Trong TV đang chiếu dự báo thời tiết, hầu như toàn là nhắc nhở về độ ấm, khí nóng.
“..... Gần đây thành phố của chúng ta ghi nhận nhiệt độ nóng lên tới báo động đỏ, thời gian sắp tới có khả năng sẽ cao lên bốn mươi độ và còn tiếp tục tăng, mong người dân đi ra ngoài chú ý an toàn, làm tốt công tác phòng hộ….”
Nếu không xem phần tin tức này, cô cũng mơ hồ nhận ra được sự biến hóa của thời tiết dạo này.
Bạch Duyệt Khê khẳng định một cách chắc chắn rằng cơ thể của mình nhất định đã thay đổi ở một phương diện nào đó, hiện tại cô không còn sợ nóng nữa, cho dù có trực tiếp đi dưới ánh nắng mặt trời thì nhiệt độ cơ thể cũng sẽ tăng rất chậm.
Mà đôi khi cô sờ vào làn da của mình cũng cảm thấy được sự mát lạnh thoáng qua. Cảm xúc quen thuộc ngay lập tức khiến cô nghĩ tới con rắn ngô đang lột da ở trong nhà mình.
Nói thật, gần đây động vật trong nhà đúng là rất kỳ quái.
Sau khi tiễn đội thi công xong, sân nhà của cô đã biến thành kiểu trang trại như nơi cô từng sống với bà ngoại lúc trước.
Tường được xây đủ cao, tất cả cửa sổ và cửa ra vào đều trong trạng thái bịt kín, cho nên cô toàn đưa ba đứa nhỏ trong nhà ra bên ngoài để hít thở không khí.
Đồng thời cũng muốn kiểm tra đo lường một chút, có phải là năng lực của động vật trong nhà đang dần lớn mạnh hơn nhiều như trong suy đoán của mình không.
Ba đứa nhóc được hưởng toàn bộ cái sân cho nên vô cùng vui vẻ. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Có lẽ con mèo sư tử trắng đã ở trong nhà quá lâu nên nó đi bộ trong sân cả ngày trời, như muốn thành một cái bóng trắng thoáng qua vậy.
Nhóc Con nhảy nhót lung tung với Da Da cãi nhau ầm ĩ, con chuột bay Nguyệt Lượng lại trực tiếp bò lên mấy cây đại thụ trong sân, sau đó sột soạt đi xuống dưới, bay đến lòng bàn tay của Bạch Duyệt Khê.
Bây giờ đã là mười một giờ trưa, nhiệt độ bên ngoài đã lên tận bốn mươi mốt độ, trên mặt đất có thể thấy được làn hơi nhẹ nhàng bốc lên nhưng ba con vật lại không cảm thấy có việc gì quá lớn, cũng chẳng có cảm giác quá khích nào.
Bạch Duyệt Khê cầm hai bình pha lê trong tay.
Một cái là két nước của rùa đen, một cái là bình đựng rắn ngô.
Ý thức được sự thay đổi của bản thân và lờ mờ đoán được sự thay đổi của các động vật trong nhà, cô nghĩ trước tiên nên thí nghiệm lên Tuyết Mễ một chút.
Lớp màng trắng trắng quanh thân rắn đã bị lột ra, cầm trong tay có cảm giác mát lạnh như băng, xúc cảm như giấy ướt?!
Trong đầu cô vừa nảy ra ý nghĩ này, bỗng dưng tấm da rắn mỏng như cánh ve rơi ra, khi Bạch Duyệt Khê còn đang mở mắt ngạc nhiên thì nó đã chậm rãi hòa tan trong làn da của cô!
Cảm giác lạnh lẽo bất ngờ xông thẳng lên huyệt Thái Dương, trong nháy mắt, thậm chí Bạch Duyệt Khê còn tưởng tay mình đã bị đông lạnh mất rồi.
Giữa sân, trời nắng chói chang, ánh sáng chiếu lên trên từng kẽ hở, cô có thể thấy rõ ràng trên cánh tay mình có một lớp da rắn mịn màng lóe qua.
Cô đã đoán đúng rồi, những sự thay đổi trên người cô có liên quan đến động vật.
Theo lý thuyết, đáng lẽ rắn phải sợ thời tiết nóng nực mới đúng nhưng Bạch Duyệt Khê có cảm giác hình như bây giờ bản thân có thể tự khống chế nhiệt độ của mình, nếu dùng hết toàn lực, thậm chí cô có thể ép nhiệt độ xuống một con số cực kỳ lý tưởng nữa.
Một lát sau, cô cầm nhiệt kế điện tử, nhìn ba đứa nhóc đang chạy nhảy nô đùa ở trong sân, chờ khi Bạch Duyệt Khê đo nhiệt độ xong, quả nhiên đã thấy trên đó hiện lên kết quả chỉ hai mươi mấy độ.
Hiện thực còn lý tưởng hơn dự đoán, vậy mà cô có thể biến thành thể chất như rắn.
Không, con rắn bình thường cũng không thể đạt tới trình độ như này.
Bây giờ xem ra, không những có sự kỳ lạ về mặt thể chất mà còn có khá nhiều chuyện đi theo hướng kỳ quái. Mấy ngày nay, thời tiết không ngừng nóng lên, mỗi ngày dự báo thời tiết đều đi đầu với bốn mươi độ, khi cô mua nhiệt kế về đo bên ngoài trời đã tăng đến bốn mươi lăm độ, chuyện này giống hệt trong giấc mơ.
Nhưng tầm một tuần tới, nhiệt độ sẽ tăng lên với tốc độ nhanh chóng đến mức khó có thể tưởng tượng được, có khi lên đến năm mươi độ cũng không chừng.
Điểm khác biệt duy nhất đó là con người và động vật có khả năng chịu nhiệt tốt hơn.
Nếu nhân loại và động vật đều thay đổi, có phải sẽ dẫn tới kết cục hủy diệt hoàn toàn như trong mơ không?
Bạch Duyệt Khê không cách nào biết rõ được.
Trên các diễn đàn nói chuyện phiếm, giao diện càng lúc càng nhanh, gần đây mọi người đều thảo luận về các vấn đề như gần đây siêu thị cắt giảm số lượng mua, còn có cả thời tiết cùng với những tin tức về người ‘đỏ da’ mà cô muốn biết nhất.
[Thật sự không sai chứ? Hôm nay, đứa bé của nhà lão Vương kia đến bệnh viện à? Đứa nhỏ kia lúc nào cũng im lặng, vừa ngoan ngoãn vừa thành thật, sao đột nhiên lại ra tay đánh người chứ?]
[Đâu phải đánh người đâu, rõ ràng là muốn giết người thì có! Nghe nói đứa nhỏ ở bên cạnh không cẩn thận đá vỡ chậu hoa của nó, vốn chậu hoa kia đã bị nắng chiếu héo khô chết rồi, kết quả Tiểu Vương xông lên đi lên cầm chậu hoa đập một cái lên đầu đứa nhóc nhà bên luôn.]
[Sao tôi nghe nói hình như không phải là dùng chậu hoa, không phải nhà lão Vương có mấy cột cờ à? Gần đây để cho xã dùng trong hoạt động đấy, Tiểu Vương trực tiếp dùng cây cột cờ đó đập mấy cái lên người đối phương luôn.]
Trên diễn đàn còn gửi một tấm ảnh chưa qua chỉnh sửa, trong đó là một đứa trẻ mặc bộ quần áo dính đầy máu, đôi mắt nổi lên tơ máu li ti, tròng mắt cực kỳ dọa người chẳng có chút xíu ôn tồn lễ độ ngoan ngoãn hiểu chuyện như trong lời người ta nói, cứ như đứa bé này không phải là đứa bé mà bọn họ quen biết vậy.
Bạch Duyệt Khê suy tư gì đó, đứa bé này có những triệu chứng giống như người đi xe điện lúc trước.
[Ai da, còn có một việc cũng suýt nữa hù chết người này, nhà của chúng tôi mua không ít khoai lang và khoai tây đặt lên phòng bếp trên ban công, cũng không biết bị con gì gặm phải. Ngay cả bồn hoa ở trên cửa sổ nhà tôi cũng không buông tha, cắn đến mức đất cũng bị rơi xuống đầy nhà!]
[Ảnh minh họa]
[Dấu răng lớn như này không giống chuột lắm.]
[Không phải gần đây người bên bất động sản nói có một số động vật hoang trên núi đi xuống hay sao?]
[Khi tôi đưa chó đi dạo cứ có cảm giác như có thứ gì ở vành đai xanh, chó nhà tôi cứ sủa mãi, mấy con chó nhà khác cũng bị tiếng động này làm cho hoang mang, có mấy con còn đuổi theo vào trong bụi cỏ, lá cây cứ xôn xao mãi, cũng không biết trong đó có cái gì, mặc dù nó đã bỏ chạy nhưng cũng dọa cho đám chó sợ hãi chết khiếp.]
[Ai da, phải không đó? À mà sao trời nóng này lại dắt chó đi dạo thế?]
[Trời nóng cũng phải dắt đi dạo thôi, có điều trước tiên cứ cạo lông đi cái đã, như thế nó sẽ đỡ nóng hơn.]
Không riêng gì chó mà người nuôi nó cũng cảm thấy khổ không nói được.
Chỉ nhìn nhiệt độ thôi cũng đủ biết năm nay nhiệt độ trong không khí đã cao đến mức khiến người ta phải sợ hãi, ở bệnh viện có không ít người bị cảm nắng và sốc nhiệt, nhưng điều thần kỳ chính là có một phần nhỏ người và động vật lại không sợ nóng. Giống như quá trình tiến hóa tự nhiên để thích nghi với môi trường vậy, độ kháng nhiệt cao.
Nếu khả năng kháng nhiệt xuất hiện ở người và vật nuôi vậy thì càng không cần phải nhắc đến động vật hoang dã.
Có khi động vật hoang dã còn tiến hóa mạnh mẽ hơn nữa.
===
Tên truyện: Sau khi bị vứt bỏ, nữ phụ trà xanh nổi danh rồi
Tác giả: Tiêu Dương
Editor: TN Team
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Giới giải trí, Sảng văn, Kim bài đề cử 🥇
Giới thiệu
Diệp Nhàn Dương xuyên thành nữ phụ pháo hôi, là một thế thân có năm phần tương tự với nữ chính được nam chính nuôi bên mình.
Nam chính cho cô ta tiền tiêu, cho cô ta tài nguyên, ngoại trừ tình cảm và thân thể ra thì cái gì nam chính cũng cho cô ta.
Sau này nữ chính về nước, vì không để cô ấy chướng mắt, nam chính đoạn tuyệt quan hệ với nguyên thân khiến nguyên thân trực tiếp hắc hóa, không biết tự lượng sức mình mà ức hiếp vũ nhục nữ chính, cuối cùng bị nam chính thiết kế đến chết.
Diệp Nhàn Dương tỏ vẻ không hiểu.
Người ta không cần tính cảm cũng chẳng cần thân thể của cô ta, lại còn cho cô ta tiền tiêu, cho cô ta tài nguyên, còn không cần cô ta gọi hắn là ba, rốt cuộc thì cô ta còn gì không thỏa mãn chứ?
Thậm chí vào lúc đoạn tuyệt quan hệ, nam chính còn cho nguyên thân một căn hộ cùng với tài nguyên tham gia Chương trình giải trí nổi danh.
*
Sau khi xuyên sách, Diệp Nhàn Dương mở mắt ra, nguyên thân đang ở trước mặt nữ chính lì lợm la liếm nam chính.
Cô gắt gao bắt lấy cánh tay nam chính, ánh mắt nam chính tức giận, phảng phất như ngay sau đó là có thể bóp chết cô.
“Diệp Nhàn Dương, tôi và cô chưa bao giờ có tình cảm, tôi còn chưa từng chạm qua cô dù chỉ một lần, cô hà tất……”
Diệp Nhàn Dương tương kế tựu kế, nước mắt lưng tròng: “Ngay cả tình cảm cha con cũng không có sao? Anh nói bậy, tôi không tin.”
Nam chính tức đến hồ đồ: “Không có!”
“…… Từ từ, cô vừa nói cái gì?”
Diệp Nhàn Dương: “Anh đối xử tốt với tôi còn không cần hồi báo, cái này chẳng lẽ không tính là tình thương của cha sao?”
Cô quay đầu nhìn về phía nữ chính đang ngây ngốc, “Anh không thể có bạn gái rồi thì không cần con gái chứ.”
Nữ chính dần dần đỏ mặt: “……”
Nam chính dần dần đen mặt: “……”
*
Bà hoàng tài nguyên - Diệp Nhàn Dương tham gia Chương trình giải trí một lần là nổi tiếng, kịch bản lớn cầm đến mỏi tay.
Anti-fan thả ra tin tức cô cùng một vị giám đốc trẻ tuổi của công ty quản lý thường xuyên gặp mặt, lại truyền tin vị giám đốc kia đã có vợ chưa cưới. Cư dân mang chri trích Diệp Nhàn Dương là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của người khác, cũng hư hư thực thực tung tin đồn cô cùng vị giám đốc kia có mối quan hệ ngầm đáng chỉ trích.
Giám đốc nọ: “Cầu xin các người câm miệng đi! Cậu của tôi có dùng Weibo đó!”
Vợ chưa cưới của giám đốc: “Cậu à, con bảo đảm anh ấy với Dương Dương chẳng có một xu quan hệ nào.”
Cậu của giám đốc: “@Diệp Nhàn Dương em giải thích trước đi, em nói với hai người bọn họ anh không thương em là có ý gì, anh còn chưa đủ thương em sao?”
Diệp Nhàn Dương: “……”