"Được rồi, bây giờ em có thể bắt đầu giải thích." Lão Trần sửa sang lại quần áo, nghiêm mặt nói
Lúc này, ba người bọn họ đều tập trung trong phòng khách, bầu không khí vô cùng nặng nề, chỉ nghe thấy tiếng Diệp Sơ Ảnh hít mạnh mũi, cả cô và Hạ Vũ đều sợ hãi nhìn chằm chằm Lão Trần. Tất nhiên là nguyên nhân khiến bọn họ sợ hãi hoàn toàn khác nhau, nguyên nhân sợ hãi của Hạ Vũ là mới gặp nhau đã xem người ta là nhân viên bán hàng, còn Diệp Sơ Ảnh sợ hãi là vì người từ trước đến nay luôn cổ hủ nghiêm túc như Lão Trần lại nhìn thấy mình ngủ trong phòng của người khác, anh ấy tức giận mách cho cha thì làm sao bây giờ, sau đó mình còn chưa kịp ăn xong đã bị đóng gói đem đi. Cũng may cuối cùng Lão Trần cũng cho mình một cơ hội giải thích.
"Là thế này, tối hôm qua bọn em đi quán bar..."Diệp Sơ Ảnh vừa nói ra câu đó đã lập tức hối hận, bởi vì rõ ràng cô phát hiện khi nghe thấy từ "Quán bar", lông mày của Lão Trần hơi run lên, anh ấy nhìn Diệp Sơ Ảnh với vẻ mặt quái dị: "Em đi quán bar? Không phải lúc trước em nói ghét cái chỗ chướng khí mù mịt đó nhất sao?"
"Đó là loại quán bar dân dã tươi mát nho nhỏ, nghe một chút nhạc nhẹ thôi, không phải loại xập xình xập xình đâu. Sau đó em vô tình uống thêm vài ly nữa..."Diệp Sơ Ảnh vội vàng muốn gạt đề tài này sang một bên.
"Em vẫn còn say à?" Lão Trần không hổ là học sinh đứng đầu, có thể lập tức nắm được trọng điểm, giọng điệu nặng nề hơn một chút.
"Không, không, không có say, vẫn còn tỉnh táo mà, chỉ hơi chóng mặt chút thôi." Diệp Sơ Ảnh vội vàng xua tay.
Lão Trần mặc kệ cô, quay đầu hỏi Hạ Vũ: "Một con bướm bị gãy cánh, sao nó còn bay được?"
Diệp Sơ Ảnh vội vàng ra hiệu ở bên kia, nhưng Hạ Vũ còn chưa kịp nhìn bên kia đã trả lời không chút nghĩ ngợi: "Tôi biết, bởi vì nó rất kiên cường!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT