Giang Vi Vi càng gào khóc dữ dội hơn, ôm Diệp Sơ Ảnh hô to: "Tớ không muốn đi Melbourne nữa, tớ không cần bạn trai nữa. Tớ chỉ muốn ở bên các cậu thôi."
"Được rồi, đừng khóc. Buổi lễ đã kết thúc, còn diễn đau khổ vì tình cái gì nữa!" Tô Thần vừa nói vừa lau nước mắt.
"Đúng vậy, chúng ta đã hẹn chụp ảnh ở mọi ngóc ngách của trường học rồi cơ sao? Giang Vi Vi, không phải đàn anh của khoa nhiếp ảnh yêu thầm cậu còn đặc biệt xin nghỉ chạy đến đây hả?" Tạ Annie trêu ghẹo nói, muốn xoa dịu bầu không khí ưu thương này.
Sắc mặt Giang Vi Vi quả nhiên thay đổi, ngừng khóc thút thít, trừng mắt nhìn liếc Tạ Annie một cái: "Yêu thầm gì chứ? Bọn tớ là quan hệ bạn bè trong sáng. Tớ với bạn trai có trời đất chứng giám, một lòng một dạ đến già!"
"Được rồi, biết rồi mà. Mau đi thôi." Diệp Sơ Ảnh lau nước mắt, nắm lấy tay Giang Vi Vi. Bốn người đi theo dòng người đến bên ngoài sân vận động, các cô dự định đến thư viện chụp một bộ ảnh trước, dù sao mỗi khi đến kỳ thi cuối năm, mỗi ngày các cô cũng từng 6 giờ sáng đến phòng tự học để tranh chỗ ngồi.
Khi đi đến sân vận động, một chàng trai cầm máy ảnh ngay lập tức vẫy tay về phía các cô. Giang Vi Vi nhìn thấy anh ta, vẫy vẫy tay lộ ra nụ cười có lệ: "Anh tới rồi à."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play