Sư Phụ Lại Biến Mất Rồi

Chương 5: Cao thủ lánh đời


8 tháng

trướctiếp

Yêu vương ngày càng đến gần hơn, lúc này Nghệ Thanh mới nhìn rõ được, sau lưng nó còn mang theo một đoàn màu trắng. Là những con thỏ yêu khác! Ít nhất cũng phải hai mươi con.

Tất cả đều là thỏ yêu cấp cao!

Tâm ngày càng Nghệ Thanh nguội lạnh, một Yêu vương cũng thôi đi, lại còn đưa thêm một đám. . .

Nghệ Thanh đang suy nghĩ có nên tự bạo Kim đan hay không, liều mạng với bọn nó , tai Yêu Vương run lên, đột nhiên không nhanh không chậm mở miệng , giọng nói còn cực kỳ quyến rũ? ? ?

"Chào ngài, xin hỏi Trầm thượng tiên có ở đây không?"

"Ngươi. . . " Quần cũng đã kéo xuống, trong lúc nhất thời Nghệ Thanh không biết có nên kéo quần lên lại hay không. 

"Ha ha, ta có hẹn với thượng tiên vào giờ này nên đến. " Yêu vương cười giải thích , càng thêm quyến rũ , thái độ hạ thấp đến mức sắp vào lòng đất rồi, " Thượng tiên có chuyện gì sao? Ngài yên tâm, chúng ta đều là yêu tốt. "

Nó giơ tay lên hướng về đoàn thỏ phía sau, mười mấy con thỏ yêu cấp cao lập tức xếp hàng ngang, quy củ ngồi, đến cái đuôi đều không có động đậy, đừng nói đến công kích.

Nghệ Thanh có chút ngơ ngác, đây là. . . Yêu? Nói đúng hơn là  bản tính của yêu độc ác, gặp người liền ăn thịt ư?

Σ(°△°|||)︴

"Quý nhân đừng sợ, chúng ta đều là thỏ ăn cỏ. " Nó như biết được hắn suy nghĩ, Thỏ vương có chút nóng nảy , lo hắn hiểu lầm nên tự giải thích , "Thật sự, chúng ta cùng những  yêu kia không giống nhau , xưa nay chúng ta không ăn thịt người. " nói xong, nó hơi co lại móng vuốt , ngồi càng ngoan ngoãn.

". . . "

"Ây, ngươi đến rồi. " không đợi Nghệ Thanh hiểu rõ chuyện gì xảy ra, Trầm Huỳnh rửa tay xong, tay lau lên áo bào xám vài cái, nàng đi tới , "Ngươi đến sớm thật."

" Thượng tiên. " Cả người Thỏ vương như điện giật  run lên, vốn dĩ cả người đứng thẳng, trong nháy mắt liền quỳ xuống , toàn bộ đều quỳ xuống, nếu không phải đang ở dạng thỏ, thì bây giờ giống như hiện trường ôm đùi, “Theo phân phó của ngài, ta đã tìm đủ nhân thủ."

Trầm Huỳnh quay đầu, ánh mắt quét một vòng , “Đều là thỏ , có thể làm được không? "

" Thượng tiên yên tâm. " Thỏ vương dùng sức gật đầu , "Những thỏ này , làm việc từ trước đến giờ đều nhanh nhẹn , giao cho bọn họ nhất định không thành vấn đề. "

"Dáng vẻ của chúng nó. . . " Trầm Huỳnh xem xét nhìn móng vuốt bọn chúng, "Có được hay không? "

"Ồ. " Thỏ vương sững sờ, giờ mới hiểu được ý của nàng , " Không có chuyện gì, bọn họ đã sớm hoá hình , chỉ là họ quen với hình thỏ mà thôi. "

Nó vung tay lên, quả nhiên là mười mấy con thỏ đồng thời dựng đứng lên, toàn bộ thân hình thỏ xuất hiện biến hóa, rất nhanh đã xuất hiện hình người, chỉ là có . . . Đầu thỏ.

-_-|||

Trầm Huỳnh khóe miệng giật giật , cảm thấy có chút cay con mắt.

" Được thôi , làm phiền ngươi. " Nàng vội vã phất  tay thả bọn họ đi vào.

Thỏ vương lúc này mới dẫn chúng đi vào sân , cũng không biết có phải ảo giác hay không , Nghệ Thanh cảm thấy mỗi con thỏ đi qua ân nhân, bọn chúng đều theo bản năng run lên một cái.

" Ân nhân , chúng nó đây là. . . " Nghệ Thanh thực sự không nhịn được mở miệng hỏi , xem tình hình này thì xem ra những thỏ yêu đều là do nàng đưa đến.

"Há, ta gọi chúng nó đến giúp một chuyện. " Trầm Huỳnh chỉ  về phía sau nhà tranh nhỏ , "Không phải nhà ta vào ngày đó bị bổ sập hơn một nửa sao? Ta không sửa, cũng may là mấy ngày nay trời không mưa, miễn cưỡng ở được một thời gian. Thỏ nói nó biết sửa, vì vậy ta gọi nó đến giúp ta sửa nhà."

" . . . " Gọi cả Yêu vương đến sửa nhà!

Cả người  Nghệ Thanh đều chấn kinh, yêu là dị thú , xưa nay cùng với người đối lập, làm sao chúng sẽ cam tâm khi nghe lời con người.

Một lúc sau thì hắn liền phát hiện, bọn chúng sẽ!

-_-|||

Đoàn lớn thỏ yêu , hấp tấp tu sửa căn nhà , chặt chặt , đắp đắp, phù lương phù lương(?) , bọn chúng phân công rõ ràng, phối hợp hiểu ý nhịp nhàng, dường như trước đó rất lâu đã luyện tập qua mấy lần.

Trong lòng Nghệ Thanh tràn đầy nghi vấn , thấy Trầm Huỳnh bình tĩnh vén tay áo lên , dự định  đi hỗ trợ.

Vừa định phụ một tay , cách nàng gần nhất có một con thỏ yêu , cũng không biết nó bị làm sao , đột nhiên tay nó run lên , ôm xà nhà rầm một tiếng ngã xuống. Trầm Huỳnh vội vã đưa tay tiếp được, mới tránh khỏi chuyện đập đến một con thỏ khác.

" Không sao chứ? " nàng quay đầu lại hỏi.

Thì thấy  vành mắt con thỏ kia đỏ lên , rầm một tiếng liền quỳ xuống , " Thượng tiên tha mạng , ta không phải cố ý, xin lỗi , xin lỗi , xin lỗi! "

Nó quỳ  xuống, thỏ yêu khác giống như tiếp thu được tín hiệu gì đó , chúng đồng loạt quỳ xuống , hướng nàng điên cuồng dập đầu.

Trầm Huỳnh: ". . . " chỉ là muốn giúp mà thôi, bóng ma trong lòng các ngươi lớn như vậy sao?

" Vậy quên đi. " hết cách rồi, nàng không thể làm gì khác hơn là đem xà nhà ném cho Nghệ Thanh phía sau, " Cho ngươi! Các ngươi tiếp tục đi, ta không tham gia. . . "

Nói xong nàng xoay người đi về sân , cảm thấy có chút 

sầu , nàng đáng sợ như thế sao?

Nàng ngồi ở ghế đá trong viện, thân thể nghiêng về phía trước , theo thói quen lười biếng nằm nhoài trên bàn đá. Quên đi , nếu không cần hỗ trợ , nàng cũng lười động đậy. Ánh mặt trời hiện tại quá tốt đẹp , thích hợp nhất cho việc. . . Ngủ.

╮(╯﹏╰)╭

Sau đó , không tới hai phút , trên bàn đá liền truyền đến tiếng động nhỏ—— tiếng ngáy ngủ!

Thanh âm vang lên trong lúc đó, Nghệ Thanh rõ ràng nghe  thấy được đoàn thỏ yêu cùng nhau thở phào một cái , một bộ dáng sống sót sau tai nạn. Tốc độ sửa nhà đều nhanh không ít.

" Cảm ơn ngài, quý nhân. " một con thỏ yêu nhận lấy xà nhà  trong tay hắn, vẻ mặt cảm kích , hiển nhiên coi hắn là thành bạn bè cùng chung hoạn nạn .

" Các ngươi. . . Vì sao đều sợ Thẩm cô nương? " hắn không nhịn được hỏi.

" Ngài không biết? ! " sau đó là vẻ mặt thỏ yêu khiếp sợ , hắn không phải bạn của thượng tiên sao? Thỏ vương rõ ràng nói hắn ở trong viện này nằm một tháng , " Kỳ thực. . . Ta cũng không rõ ràng lắm. " thỏ yêu nhìn một chút qua Thỏ vương đang sửa nóc nhà, nhẹ giọng lại nói , " Chỉ là nghe Vương nói , vị này thượng tiên pháp lực vô biên , thiên hạ vô địch thủ , không ai biết tu vi của nàng đến cảnh giới nào. Nàng ẩn cư ở đây mấy tháng , chuyên ngăn những yêu tộc ăn thịt người , nghe nói lúc chín vị Yêu vương đồng thời liên thủ , đều không địch lại một chiêu của nàng. Vì đó Vương ngàn vạn lần nói với chúng ta tuyệt đối không được chọc thượng tiên tức giận. "

Nghệ Thanh càng nghe thì con mắt mở càng lớn , không nghĩ tới Thẩm cô nương dĩ nhiên. . . Không , Thẩm tiền bối lại là nhân vật lợi hại như thế? Hắn đột nhiên nhớ tới , chính mình trọng thương ở đêm đó , Nhuế Mi bị đập đến mặt đất nở hoa. Nguyên bản hắn nghĩ là bản thân hoa mắt nên xuất hiện ảo giác , không nghĩ tới đó là sự thật.

Nghĩ một hồi , sau khi tỉnh lại ,  chưa từng thấy thân ảnh Nhuế Mi. Hắn là ma tu Kim đan, trừ khi là kiếm tu cùng cấp bậc , hoặc là tu sĩ Nguyên Anh trở lên, nếu không thì không ai đánh lại được hắn. Nếu Trầm Huỳnh thật sự chỉ là phàm nhân không có chút tu vi , thì không thể chạy trốn khỏi bàn tay Nhuế Mi.

Hắn liếc mắt nhìn người không có chút hình tượng chút nào mà nằm nhoài trên bàn đá , còn chảy nước miêng. Trên người nàng không có chút linh khí, nhìn qua chính là phàm nhân yếu ớt. Xuất hiện tình huống như thế có hai khả năng , thứ nhất, nàng chính là cái phàm nhân, thứ hai là tu vi nàng cao , khả năng đã đến hóa thần , thậm chí càng cao hơn. Vì đó mà đạt đến trình độ, khống chế được linh khí trên người, nên người khác không thấy được linh khí.

Mà theo lời nói của thỏ yêu , rõ ràng nàng là loại sau.

Đáy lòng Nghệ Thanh nhất thời dâng lên một luồng kích động không thể kiềm chế, kiếm tâm rất lâu trước kia không nổi sóng , bây giờ lại hưng phấn rung động. Đây là một cao nhân , một cao nhân mà người khác không thể tham dò được.

Cùng lúc đó chính Trầm Huỳnh đang trong mộng đẹp , miệng bẹp bẹp , đột nhiên vô thức nói mê sảng , " Ha ha , thịt kho tàu. . . Gà cay. . . Đậu hũ ma bà. . . "

Nghệ Thanh: ". . . "

Ừmmm , này nhất định là cái gì đó đạo pháp cao thâm , nhất định là vậy!

(ˇ? ˇ)


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp