Con trai bà ta ưu tú như thế sao có thể là gay được?
"Còn cô nữa Ninh Tinh." Ôn Văn lại chĩa mũi dùi vào Ninh Tinh. Bà ta liếc nhìn cô ấy từ trên xuống dưới một lượt rồi cất giọng dè bỉu: "Trước đây tôi đã nói với cô rồi mà, lúc tới gặp ba cô thì đừng có ăn mặc lộng lẫy trang điểm lòe loẹt như vậy..."
Diệp Lạc Dao thật sự bị mạch não của Ôn Văn doạ hoảng hồn.
[Thảo nào mình cứ cảm thấy đầu óc của Ôn Văn không được bình thường cho lắm, hoá ra bà ta là bà vợ hiền thục trong truyền thuyết đây mà!]
[Tin tưởng chồng và con trai một cách mù quáng, coi lời chỉ trích nhằm vào chồng và con trai mình là vì ghen tị, còn suốt ngày nghĩ người khác thèm muốn chồng mình nữa...]
[Không phải chứ, Triệu Dương bụng phệ râu ria xồm xoàm, phát huy xuất sắc đặc điểm cơ bản của một tên đàn ông trung niên vừa mập vừa hói, khắp người toàn mùi hôi rình. Bà thích ông ta ở điểm nào vậy?]
Diệp Lạc Dao vừa phỉ nhổ xong, người nhà họ Hoắc đã gật đầu theo.
Nghe hết câu cuối cùng, bọn họ lại càng đau lòng cho Ninh Tinh hơn.
Hơn nữa Ninh Tinh cũng đang tức không chịu nổi.
Tình cảm mà Ninh Tinh dành cho Triệu Uy nhiều hơn Ninh Húc chỉ quen biết gã qua mạng nhiều, bây giờ còn bị Ôn Văn nói xấu như vậy nên mắt Ninh Tinh đỏ ửng lên, lồng ngực phập phồng kịch liệt hồi lâu không thốt nổi một lời.
Ninh Húc đã thấy chị gái mình thế này bao giờ đâu?
Cậu ấy đau lòng cực kỳ, chỉ là chưa kịp mở miệng mỉa mai đã nghe Hoắc Trạch gọi: "Ninh Húc, cậu qua đây một lát."
Xung quanh có rất nhiều ánh mắt và camera nên Ninh Húc biết rằng trước khi có chứng cứ xác thực, dù bọn họ có lý và được người dân hóng hớt xung quanh tin tưởng thì cũng không thể kích động. - chương mới đăng tải sớm nhất tại 𝖙y𝖙
Thế là cậu ấy tức giận trợn mắt lườm Triệu Uy đang nấp sau lưng Ôn Văn một cái rồi kéo Ninh Tinh qua bên kia.
Bây giờ cư dân mạng đang xem livestream đã hoàn toàn chắc chắn hai giọng nói này là của Hoắc Trạch và Ninh Húc rồi!
Nhưng ai nói cho bọn họ biết chuyện gì đang diễn ra được không? Tại sao Ninh Húc lại chỉ trích cái tên Triệu Uy kia bắt cá hai tay vậy?
Chẳng lẽ Ninh Húc bị lừa tình?!
Fans hâm mộ lập tức nổi giận nhưng lại không bỏ được tính hóng hớt:
"Streamer à, streamer tốt bụng của tôi nhanh kể cho chúng tôi nghe rốt cuộc mọi chuyện là như nào được không?"
Nhưng tiếng nói truyền ra sau đó không phải của streamer mà là của Ôn Văn: "Sao vậy? Thấy không bêu xấu được con trai tôi nên bây giờ mấy người muốn họp lại thảo luận xem tiếp theo nên làm thế nào đấy à? Tôi nói cho mấy người biết, đừng tưởng mấy người làm loạn xong là mọi chuyện sẽ kết thúc, giờ mấy người không xong với tôi đâu!"
"Hai chị em nhà kia, những ảnh hưởng tiêu cực mà triển lãm tranh phải chịu cùng một cái tát Ninh Tinh giáng lên mặt con trai tao đây, chúng mày phải bồi thường toàn bộ! Nếu không tao sẽ mời luật sư kiện hai đứa chúng mày ra toà!" Ôn Văn hung hãn nói.
Diệp Lạc Dao lại bị sự vô liêm sỉ của Ôn Văn làm ngạc nhiên thêm lần nữa. Cậu cảm thấy dáng vẻ này của bà ta rất quen mắt.
[Đây là… Chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng hả? Có phải Ôn Văn làm hơi lố rồi không vậy?]
Mẹ Hoắc: "Phụt..."
Phải nói rằng cách hình dung của Diệp Lạc Dao vẫn phù hợp với hoàn cảnh như cũ!
Hoắc Trạch kéo Ninh Húc qua một bên rồi đè thấp giọng nói gì đó với cậu ấy!
Diệp Lạc Dao nhích lại gần nghe lén thì tình cờ nghe được ba chữ "báo cảnh sát", thế là cậu lập tức thở phào nhẹ nhõm.
[Không ngờ một thiếu niên esports thích lải nhải như anh ba cũng đáng tin quá nhỉ? Còn nghĩ ra được cách báo cảnh sát cơ đấy, quá là tiến bộ, không tệ không tệ!]
[Trước đây thấy anh ấy trung nhị* thế kia mình còn tưởng anh ấy sẽ trưởng thành theo hướng nghịch phá báo đời chứ!]
*Trung nhị: là hội chứng Chūnibyō, một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý phản nghịch thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì
Hoắc Trạch: "..."
Em có bản lĩnh phỉ nhổ trong lòng mà sao không dám nói ra trước mặt anh vậy!
Còn nữa, thiếu niên esports anh ấy đây có trung nhị mấy cũng không bằng thằng nhóc 2D bề ngoài hướng nội mà nội tâm thì trung nhị như em đâu nhé!
Nghe Hoắc Trạch nói vậy, mặc dù Ninh Húc vừa ngờ vực vừa khiếp sợ nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng anh ấy vô điều kiện. Cậu ấy nhanh chóng kéo Ninh Tinh qua một bên rồi lấy điện thoại ra báo cảnh sát.
Cùng lúc đó, bạn của Hoắc Trạch gửi tài liệu đã chỉnh sửa qua làm điện thoại anh ấy rung lên.
Tâm trạng của Hoắc Trạch rất tốt nên quyết định tạm thời sẽ không so đo với thằng nhóc 2D Diệp Lạc Dao nữa.
Dù sao thì cũng nhờ có Diệp Lạc Dao mà có thể đội bọn họ vẫn sẽ giành được chiến thắng trong trận thi đấu quý sau! ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
Thấy cảnh tượng này, Ôn Văn đột nhiên cất cao giọng: "Quân Di à, bà phải dạy dỗ Tiểu Trạch nhà mình cho tốt nhé, đừng có để nó đi học theo thói hư tật xấu của hai con người lòng dạ đen tối kia!"
Mẹ Hoắc lập tức cười nhẹ đốp chát lại ngay: "Bà cứ yên tâm, thằng ba nhà tôi có đen tối hơn nữa cũng không bao giờ làm ra được mấy chuyện thất đức như bắt cá hai tay với lừa tình lừa tiền con nhà người ta đâu."
Ôn Văn bị mẹ Hoắc nói đúng chỗ đau nên vẻ mặt thay đổi ngay. Bà ta trợn mắt lườm mẹ Hoắc một cách dữ tợn rồi hừ lạnh: "Bà có chứng cứ gì để chứng minh chuyện Tiểu Uy nhà tôi bắt cá hai tay không? Còn nữa… Tiểu Tinh tự nguyện tiêu tiền cho con trai tôi đấy chứ. Còn bà thì đừng có nghe người ngoài nói vài câu đã tin ngay như vậy! Cẩn thận bị lừa đấy!"
"Tàm tạm tàm tạm." Nụ cười khôn khéo luôn nở rộ trên môi mẹ Hoắc: "Tôi đây thông minh từ bé, không ai lừa nổi tôi đâu, không như bà..."
Mẹ Hoắc vừa nói vừa liếc nhìn cha con nhà họ Triệu với vẻ mặt sâu xa.
Triệu Dương và Triệu Uy bị bà nhìn cho lạnh gáy.
Mẹ Hoắc nhìn bọn họ làm gì?
Chẳng lẽ bà biết chuyện gì rồi?