Hoắc Cảnh cố ý duyệt cho trợ lý Phùng nghỉ một tuần để đi xử lý việc nhà, không ngờ mới qua một ngày mà trợ lý Phùng đã tinh thần phấn chấn quay lại làm việc rồi, thậm chí còn nghiêm túc vào phòng làm việc nói lời cảm ơn với Hoắc Cảnh nữa.

Nghe vậy, Hoắc Cảnh trả lời mà không ngẩng đầu lên: "Nếu cậu muốn cảm ơn thì đi cảm ơn Diệp Lạc Dao, là em ấy..."

Anh ấy đang nói dở thì chợt khựng lại.

Trợ lý Phùng ngạc nhiên: "Là nhờ cậu út mà..."

Hoắc Cảnh vô cảm ngước mắt lên.

Sơ ý cái mà lỡ miệng nói mất rồi.

"Dù sao thì cũng nhờ thằng bé đồng ý tham gia quay chương trình." Cuối cùng Hoắc Cảnh cũng tìm được một lý do logic, bèn thở phào nhẹ nhõm nói: "Không thì chúng ta cũng không trùng hợp được chứng kiến chuyện này."

Trợ lý Phùng gật đầu như gà mổ thóc: "Sếp nói đúng."

Kết quả là xế chiều hôm đó, trợ lý Phùng đi theo Hoắc Cảnh về nhà họ Hoắc.

Chuyện của Phùng Tử Kỳ rất rầm rộ nên ekip chương trình Cùng nhau đi phiêu lưu đang tạm dừng quay nên công việc của Diệp Lạc Dao cũng tạm dừng theo. Chỉ là cậu có chút liên quan đến đoạn video tự vả của Phùng Tử Kỳ nên cũng hot lên chút chút trên mạng. Diệp Lạc Dao mới quay lần đầu mà bây giờ đã có năm trăm nghìn fans rồi!

Không ít cư dân mạng nhắn tin riêng hỏi cậu bao giờ tham gia tiếp.

Quản lý Lý Lỵ mà Diệp Lạc Dao chưa gặp mặt bao giờ cũng liên lạc để bảo cậu thỉnh thoảng hoạt động trên Weibo một chút.

Tất nhiên Diệp Lạc Dao thoải mái đồng ý.

Cảm giác lần đầu hot hơi mới lạ nên lúc trợ lý Phùng tới cảm ơn, cậu vẫn đang phân vân có nên chụp tự sướng một tấm đăng lên mạng không. Sau khi nghe rõ lời của trợ lý Phùng, cậu cười đáp: "Không cần cảm ơn đâu." ( truyện trên app T𝕪T )

[Tôi chỉ tiện tay giúp anh chút chuyện nhỏ trong lúc hóng drama thôi mà, thật sự không cần phải tới tận nhà nói cảm ơn vậy đâu.]

Ba mẹ Hoắc cũng gật đầu liên tục.

Bọn họ được hít drama vui vẻ, trợ lý Phùng thì giải quyết được một phiền phức lớn, có thể nói là một mũi tên trúng hai đích!

Nhưng trợ lý Phùng lại vô cùng cảm động, thậm chí còn kéo tay Diệp Lạc Dao nói nếu cậu bằng lòng thì sau này anh ấy có thể làm quản lý cho cậu nữa.

Diệp Lạc Dao sợ hết hồn.

[Làm quản lý cho mình á?]

[Trợ lý Phùng nể mặt mình quá rồi, tiền tiêu vặt của mình còn chẳng đủ để trả tiền lương một năm cho anh ấy nữa!]

[Vả lại mình cũng đâu cố ý giúp trợ lý Phùng đâu, chủ yếu là vì trong tiểu thuyết có viết sau khi trợ lý Phùng bị điều đến Phi Châu trồng dâu tây, công ty của anh cả cũng bị ảnh hưởng. Mình làm vậy là để giúp anh cả thôi.]

Người nhà họ Hoắc: "..."

Sao lại biến thành trồng dâu tây rồi?

Có điều nếu để trợ lý Phùng làm quản lý cho Diệp Lạc Dao thì đúng là dùng người tài không đúng chỗ, thế là ba mẹ Hoắc vội vàng lên tiếng khuyên nhủ.

Bọn họ khuyên mãi trợ lý Phùng mới cảm động nước mắt lưng tròng đồng ý tiếp tục cống hiến cho Hoắc Cảnh.

Hoắc Cảnh: "..."

Thật ra thì cậu không cần khóc như bị ép buộc vậy đâu!

Ba mẹ Hoắc giữ trợ lý Phùng ở lại ăn cơm trưa. Ăn cơm xong, trợ lý Phùng nhanh chóng tiến vào trạng thái làm việc, bắt đầu báo cáo cho Hoắc Cảnh biết hành trình tiếp theo: "Buổi tối anh có một cuộc họp quốc tế, sáng mai là họp hội đồng quản trị, chiều nay anh cần tham gia một cuộc triển lãm nghệ thuật..."

Nghe vậy, Hoắc Cảnh nhíu mày: "Triển lãm nghệ thuật?"

Sao tự nhiên lại có một hành trình khó hiểu thế này?

Trợ lý Phùng liếc nhìn mẹ Hoắc rồi nhắc nhở đầy hàm ý: "Người tổ chức cuộc triển lãm nghệ thuật này là một hoạ sĩ trường phái trừu tượng nổi tiếng ở nước ngoài. Trước đó sếp có nói phải tới mua một bức tranh về làm quà."

Nghe vậy, Hoắc Cảnh nhớ ra sắp đến ngày sinh nhật của mẹ Hoắc, thế mà cố tình bà lại chẳng thiếu gì cả nên năm nào đến sinh nhật bà mấy đứa con trai là bọn họ đây cũng phải vắt óc ra nghĩ quà cho mẹ. Khoảng thời gian trước Hoắc Cảnh trùng hợp nghe được tin cuộc triển lãm nghệ thuật của một hoạ sĩ nổi tiếng sắp tổ chức nên mới muốn tới xem thử.

Có điều hiện tại anh ấy đã liên lạc với một bậc thầy quốc hoạ trong nước đặt vẽ một bức rồi nên không cần chuẩn bị quà khác nữa.

Hoắc Cảnh gật đầu một cái, đang định mở miệng nói chuyện thì...

[Hả? Triển lãm nghệ thuật của hoạ sĩ trường phái trừu tượng á?]

[Là tên hoạ sĩ yêu hai chị em sinh đôi cùng một lúc đó sao?]

[Nếu mình nhớ không nhầm thì hình như ngay ngày triển lãm đầu tiên, người chị trong cặp sinh đôi kia đến bắt gian thì lại bắt được em trai ruột mình?]

Diệp Lạc Dao vội vàng móc điện thoại ra xem, đọc xong cậu càng khiếp sợ hơn:

[Em trai trong cặp sinh đôi kia còn là đồng đội của anh ba nữa!]

Dưới ánh mắt đầy áp lực của ba mẹ Hoắc, chữ "Không đi" đã ra đến mép lại bị Hoắc Cảnh nuốt xuống, sau đó anh ấy nghiến răng nghiến lợi đổi lại thành: “... Vậy cả nhà cùng đi đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play