Phòng ăn lại lần nữa rơi vào im lặng.
Diệp Lạc Dao nhìn Tống Triết Hàm, trong lòng âm thầm sốt ruột.
[Anh Câu Sử thật sự không tính nói gì đó sao?]
Lúc Diệp Lạc Dao xoắn xuýt không biết có nên nhắc nhở Tống Triết Hàm một chút không, thì Hoắc Yến ngồi bên cạnh Trương Kỳ Nhiên đột nhiên rút một tờ giấy ra, vòng qua người Trương Kỳ Nhiên, đưa nó cho Tống Triết Hàm.
Tống Triết Hàm nhìn anh ấy một chút rồi nhận lấy tờ giấy, nói cảm ơn, sau đó đưa nó cho Trương Kỳ Nhiên: “Đừng khóc.”
Trương Kỳ Nhiên không nhận lấy, lần nữa quay đầu qua chỗ khác.
Hiếm khi Tống Triết Hàm kiên nhẫn, giải thích: “Lúc đó tôi không nhận ra cậu, trong mắt tôi cậu chỉ là một người xa lạ thôi. Cậu cứ thử nghĩ lại xem, một người xa lạ, lần đầu tiên gặp mặt đã không khách sáo giội nước khiến cả người cậu ướt sũng, cậu sẽ cho người đó sắc mặt tốt sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play