Trương Kỳ Nhiên giật nảy mình, cả người anh ấy hơi run lên rồi nhanh chóng phản ứng lại, anh ấy trợn tròn đôi mắt sưng húp của mình, tỏ vẻ ác độc, trừng mắt với Tống Triết Hàm, tức giận nói: “Anh qua đây làm gì? Cách xa tôi ra một chút! Bây giờ tôi không muốn nhìn thấy anh!”
Khóe miệng Tống Triết Hàm cong cong, không chỉ không làm theo lời của Trương Kỳ Nhiên, cách xa anh ấy một chút, mà thậm chí anh ta còn hất cằm về phía trước: “Không phải cậu bảo muốn uống rượu với tôi sao? Cậu là người hai mặt thế à? Tôi vừa mới qua đây thì cậu đã lật lọng rồi?”
Trương Kỳ Nhiên ngập ngừng nói: “Nhưng, nhưng mà… Tôi, anh…”
“Cậu làm sao hả?” Chu Tử Kiện cầm lấy ly rượu của Trương Kỳ Nhiên, cứ thế dí sát nó vào bên miệng anh ấy: “Uống đi.”
Diệp Lạc Dao chớp mắt mấy cái.
[Còn muốn để anh ấy uống nữa hả?]
[Trương Kỳ Nhiên đã say lắm rồi!]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play