Tất cả nhao nhao chạy sang bên Weibo chính thức của mỹ nhân bệnh tật đòi một lời giải thích, nhưng trang Weibo của mỹ nhân bệnh tật dường như không nhìn thấy, chỉ im lặng giả chết.

Trong nháy mắt, tin tức xông thẳng lên hot search.

Đám cư dân mạng nghị luận ầm ĩ.

Thậm chí còn có không ít fan không có lý trí chạy tới Weibo chính thức của Trường Hằng đòi câu trả lời.

Công ty giải trí Trường Hằng.

Trợ lý báo cáo về phản hồi của dư luận trên mạng cho Tần Diệu, anh vừa nhận xong một cuộc điện thoại, là nhà đầu tư bên kia gọi điện tới trách móc.

Người chồng hào môn của mỹ nhân bệnh tật là một bộ phim truyền hình chế tác lớn, nhà đầu tư cho dự án này rất nhiều, Du Bạch là nam chính mà bọn họ nhất trí chọn lựa, bây giờ lại thay nam chính, phía đầu tư đòi một lời giải thích không nói, thậm chí có người tỏ vẻ nếu như vai này không phải là Du Bạch diễn, bọn họ sẽ lập tức rút vốn.

Đối với việc này Tần Diệu chỉ trả lời lại một câu: “Xin cứ tự nhiên.”

Vì vậy, mặc dù sự việc chỉ phát sinh ngắn ngủi trong vòng hai giờ, bên phía đầu tư của Mỹ nhân bệnh tật đã rút vốn hơn nửa, mà nửa còn lại cũng đòi Tần Diệu đền bù.

Sau khi nghe trợ lý báo cáo xong, Tần Diệu nhẹ gật đầu, ra hiệu anh ấy có thể ra ngoài.

Trợ lý chần chờ một lát, vẫn không nhịn được mà nói: “Chúng ta đã điều tra ra được một phần chứng cứ, bây giờ chỉ cần công bố những chứng cứ này, hướng gió dư luận chắc chắn sẽ xoay chuyển—”

Tần Diệu lên tiếng: “Bây giờ còn chưa phải lúc.”

Bọn họ đã tra ra một số chứng cứ, nhưng những chứng cứ này vẫn chưa đủ để hoàn toàn hạ gục Du Bạch. ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Nếu lúc này công bố ra, sẽ bị dẫn dắt thành tin đồn nhảm để bôi nhọ gièm pha, đến lúc đó chuyện lớn lại hóa nhỏ, chuyện nhỏ lại coi như không có gì.

Hơn nữa, mục đích lần này của Tần Diệu không chỉ muốn loại bỏ Du Bạch, anh còn muốn trừ tận gốc kẻ đứng đằng sau lưng Du Bạch kia.

Ở bên kia, sau khi Diệp Lạc Dao nhìn thấy tin tức hot search, hai mắt lập tức sáng lên, vội vã gọi điện thoại cho anh hai Hoắc Yến.

“Anh hai, anh có biết nam chính của đoàn làm phim bên cạnh anh thay người chưa?” Hai mắt Diệp Lạc Dao long lanh.

Hoắc Yến vừa mới quay xong, đang mệt mỏi rã rời, nghe nói vậy hai mắt lập tức phát sáng: “Du Bạch bị đổi rồi sao?”

Tần Diệu gặp xui xẻo rồi?!

Ôi chao!

Đây là một tin tuyệt vời nha!

Diệp Lạc Dao không nghĩ tới Hoắc Yến còn chưa biết, cho nên kể lại ngắn gọn mọi chuyện cho anh ấy nghe.

Sau khi nghe xong, khóe miệng Hoắc Yến không kìm được mà nhếch lên.

Được được, chỉ cần Tần Diệu không vui là anh ấy cảm thấy vui vẻ rồi!

Sau đó, anh ấy mới để ý đến lời Diệp Lạc Dao chuyển đề tài:

“Anh hai, anh có phương thức liên lạc của đạo diễn bên đoàn làm phim Mỹ nhân bệnh tật không ạ?”

Khóe miệng Hoắc Yên đang giương lên lập tức xụ xuống, anh ấy nhíu mày: “Không phải chứ Diệp Lạc Dao, em muốn đi thử vai nam chính hả?”

Diệp Lạc Dao còn nhíu mày sâu hơn: “Em thử vai gì chứ? Em sẽ không diễn phim, em muốn đi đầu tư!”

Hoắc Yến: “???”

Cậu muốn đưa tiền cho Tần Diệu mà thế nào anh ấy còn cảm thấy Tần Diệu xui xẻo chứ?!

Hoắc Yến đang muốn từ chối, bỗng nhiên lại nghĩ Diệp Lạc Dao biết được một chút “cốt truyện” mà bọn họ không biết.

Cho nên anh ấy tạm dừng, uyển chuyển hỏi: “Em rất coi trọng bộ phim truyền hình này sao?”

Diệp Lạc Dao cũng nói khéo léo: “Em chỉ cảm thấy… chắc là có thể kiếm được một chút tiền.”

Hoắc Yến rối rắm giữa việc kiếm tiền hay là được xem Tần Diệu gặp xui xẻo một lúc lâu, cuối cùng mới chậm rãi gật đầu.

Rốt cuộc, ai có thể cưỡng lại tiền được chứ?

Tối hôm đó, khi Tần Diệu vừa xử lý xong việc công ty thì điện thoại di động nhận được một lời mời của Hoắc Yến.

Nhìn chằm chằm tin nhắn trên điện thoại vài giây, cuối cùng Tần Diệu cũng trả lời lại tin nhắn của anh ấy.

Mặc dù anh không muốn gặp Hoắc Yến cho lắm, nhưng—

Anh vẫn muốn gặp Diệp Lạc Dao được Hoắc Yến đưa đi ngày hôm đó một lần nữa, nhân tiện kiểm chứng lại một chút xem có phải anh lại nghe thấy tiếng lòng của Diệp Lạc Dao nữa hay không.

Ngày hôm sau.

Ba người gặp mặt trong một quán cà phê kín đáo.

Diệp Lạc Dao và Hoắc Yến đến trước.

Tần Diệu được người phục vụ dẫn vào, trong nháy mắt nhìn thấy Diệp Lạc Dao, đã nghe thấy một giọng nam cao lanh lảnh đinh tai nhức óc—

[Tôi chúc bạn cung hỷ phát tài!!! Đại cát đại lợi, đại phú quý~~~Vận may tới, chúc cho mọi may mắn sẽ tới với bạn! Vận may tới, hạnh phúc và yêu thương đong đầy~~~Đón nhận may mắn, phát triển thịnh vượng muôn nơi~~]

Tần Diệu: “...”

Ngón tay bên người Tần Diệu dùng sức đến trắng bệch, rất tốt, không cần kiểm nghiệm nữa.

Hoắc Yến ngồi cạnh Diệp Lạc Dao dáng vẻ càng là thấy chết không sờn.

Nghe thấy tiếng mở cửa, ánh mắt của anh ấy yếu ớt nhìn ra, trong giọng nói thậm chí còn mang theo vài phần oán trách: “Sao bây giờ anh mới đến?”

Tần Diệu: “...”

Bây giờ anh bỏ đi có kịp không?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play