Sau khi Trần Ôn rời đi, từ lúc hoàng hôn đến sắc trời tối mịt, Giang Chiểu cũng không thấy hắn trở lại.
Trương ma ma bưng thuốc vào, Tố Vân định tiến lên đỡ Giang Chiểu, Giang Chiểu lại tự mình ngồi dậy, duỗi tay bê chén thuốc.
“Giang cô nương, cô thấy khỏe hơn chút nào không?” Ma ma thấy nàng đã khởi sắc, thời điểm thu dọn chén liền hỏi một tiếng, Giang Chiểu gật gật đầu. Sau khi bà rời khỏi không lâu thì bưng một chén cháo thanh đạm trở lại, “Cả ngày nay cô nương chưa ăn cơm, thân thể e rằng chịu không nổi. Ít nhiều gì cũng nên ăn một chút mới nhanh khỏe lại được.”
Giang Chiểu mới húp được nửa chén cháo, ngoài cửa đột nhiên có tiếng động. Nha hoàn bên ngoài không hề ngăn cản, rèm châu vang lên âm thanh leng keng leng keng trong trẻo một hồi, Giang Chiểu quay đầu, liền nhìn thấy Văn Nhạc vẻ mặt gấp gáp.
“Giang tỷ tỷ, tỷ thấy sao rồi? Hôm qua đều là tại ta, nếu không phải ta một hai phải lôi kéo tỷ uống rượu, tỷ cũng sẽ không bị bệnh.” Văn Nhạc cũng vừa mới biết Giang Chiểu nhiễm phong hàn.
Ban ngày, Văn Nhạc mãi cùng tam hoàng tử đấu khẩu, không rảnh nghĩ đến Giang Chiểu, đến tối nhớ ra mới biết Giang Chiểu bị cảm lạnh, nhiễm phong hàn.
Văn Nhạc hay tin liền vội vội vàng vàng tới Đông Cung, qua Tây viện không thấy người, nghe nha hoàn trong phòng nói điện hạ đã mang nàng sang tẩm cung của hắn, Văn Nhạc mới tìm tới đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT