Thời điểm cấm đi lại ban đêm, cửa cung đóng chặt. Đèn ở Đông Cung cũng không thắp sáng nữa. Ngoại trừ vài ngọn đèn trước cửa, ánh sáng bên trong vô cùng ảm đạm, nhưng lại có thể nhìn thấy ánh trăng.
Bước chân Trần Ôn xuyên qua hành lang, mặc một thân xiêm y màu đen thêu hoa văn tường vân bằng chỉ bạc, phong tư vẫn đĩnh bạt như thường.
Tới trước cửa tẩm cung, thấy đèn đuốc sáng trưng, ánh sáng trong phòng chiếu rõ từng bậc thang bạch ngọc. Trần Ôn nhấc đôi ủng màu đen hoa văn tơ vàng lờ mờ dính chút bùn đất từng bước dẫm lên. Chu Thuận ở cửa nhìn thấy Trần Ôn, vội vàng cong eo tiến tới.
“Ngủ rồi sao?”
Trần Ôn không thèm nhìn đã mở miệng hỏi Chu Thuận. Lúc đặt chân vào nội đường, không cần Chu Thuận trả lời, người hắn muốn hỏi đang đứng trước mặt từ bao giờ.
Giang Chiểu đứng bên ngọn đèn dầu, khuôn mặt nhỏ trắng bóng tuy trông còn nhợt nhạt nhưng so với sắc đỏ vì sốt ban ngày đã khá hơn nhiều. Trần Ôn đi không lâu, Văn Nhạc đến thăm Giang Chiểu. Lúc đó tuy đã qua cơn sốt nhưng thân mình vẫn còn uể oải, khí sắc chưa hoàn toàn khôi phục.
“Sao lại đứng ở đây?” Trần Ôn nhíu mày, tiến lên vài bước đến trước mặt nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT