Hoa sen, tượng đất thì dễ rồi. Sao trăng phải làm sao đây!?
Chu Thuận đi ở đằng trước lén ngẩng đầu liếc mắt lên trời, bụng nghĩ Giang cô nương này lên cơn say rượu, ngay cả chống cự một chút điện hạ cũng chưa từng. Từ điện công chúa ra đây, điện hạ nào có cơ hội mở miệng, Giang cô nương trong lúc say đã thổ lộ gần như hết nỗi lòng.
Rượu mơ xanh tác dụng chậm. Văn Nhạc làm ầm ĩ trước, Giang Chiểu bị tác dụng chậm hơn nên đến giờ mới phát tác. Nào là thích hết sao rồi đến trăng, sau đó nữa càng là trăm ngàn thứ kỳ lạ. Lúc Trần Ôn ôm nàng trở về Tây viện Đông Cung đã là nửa đêm. Tố Vân bước vào trước bảo người thắp thêm đèn, sợ Giang Chiểu lại lên cơn say dính lấy người, dính lấy đèn.
Tố Vân cầm một chiếc đèn đặt ở buồng trong. Bấy giờ, Trần Ôn đã bế Giang Chiểu lên giường.
Giang Chiểu lại mở to mắt, không hề buồn ngủ chút nào. Trần Ôn giúp nàng đắp chăn, xoa đầu nàng, ôn nhu nói, “Nghỉ ngơi đi.”
Giang Chiểu làm ầm ĩ một trận lại khôi phục an tĩnh. Nghe Trần Ôn nói xong liền ngoan ngoãn gật gật đầu, nhắm hai mắt lại.
Trần Ôn ngồi đợi một lát, thấy nàng không có động tĩnh, mới đứng dậy rời đi. Ai ngờ còn chưa đi được mấy bước, Giang Chiểu liền từ trên giường bò dậy, đi theo sau hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play