Giang Chiểu chưa từng uống rượu. Thứ chất lỏng vừa vào miệng liền cảm thấy cay nồng, nàng cố nén uống mấy ngụm, không ngờ lại nhấm nháp ra vị ngọt lành. Cứ thế lơ đãng nốc hết nửa bình lúc nào không hay. Đầu óc dần bắt đầu trĩu nặng, nhưng mà tâm tình lại vô cùng bồng bềnh, cảm giác giống như đi trên mây, cả người càng lúc càng nhẹ. Ban đầu còn nghe thấy Văn Nhạc nói cái gì đó, lúc sau chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt mơ hồ, tiếng nói bên cạnh dần dần trôi xa.
Văn Nhạc náo loạn đòi đi tìm tam hoàng tử lý luận một trận, Giang Chiểu thì an tĩnh hơn, nôn mửa vài lần, làm bẩn xiêm y liền bò dậy khỏi giường cao giọng nói, “Ta muốn tắm gội.”
Nhìn có vẻ như là không say.
Tuy nhiên, khi vào bể tắm lại cởi giày vớ xiêm y trực tiếp đi vào trong bể, nếu không phải Tố Vân kịp thời kéo lại, e rằng đã té lộn cổ xuống nước.
Giang Chiểu im lặng ngâm mình trong bể tắm. Mãi đến lúc ra khỏi bể ngồi xuống ghế để Tố Vân lau tóc cho, nàng mới đột ngột nắm lấy tay Tố Vân, “Muội đừng đi.” Giang Chiểu nắm rất chặt, nhìn Tố Vân dịu dàng nói, “Đừng bỏ ta một mình.”
Tố Vân bỗng thấy đau xót, hốc mắt ướt át, không dám cử động, “Tiểu thư yên tâm, nô tỳ không đi.”
Năm đầu tiên Giang nhị gia và Giang nhị phu nhân ra đi, ban ngày tiểu thư nhìn như không sao nhưng màn đêm vừa buông, nhị thiếu gia vừa ngủ thì tiểu thư cứ ngồi đơ người, không cho tắt đèn, cũng không cho nàng rời đi, cứ mở mắt thức như vậy cho đến khi mệt lả, mới ngã đầu thiếp đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT