Giang lão phu nhân đang muốn tiến lên tiếp nhận thay Giang Chiểu, Giang lão gia lại trực tiếp chìa tay về phía Giang Chiểu, “Lần trước Thái Tử đến, có ý muốn bức họa này, khi đó tứ nha đầu cũng có mặt, không ngờ trì hoãn tận hai năm, con cầm lấy tự tay giao cho ngài ấy, thay ta nói một tiếng để ngài ấy đợi lâu rồi.”
Giang lão gia vừa nhắc lại, Giang Chiểu mới nhớ ra, đúng là có chuyện như vậy.
Hai năm trước, Giang Chiểu vẫn còn là cái đuôi của Thái Tử, biết được Thái Tử tới Giang gia, liền mượn cớ dẫn đường, cùng Thái Tử vào viện Giang lão gia, đúng lúc nhìn thấy Giang lão gia đang vẽ tranh. Thái Tử đứng trước lụa gấm nhìn một hồi. Vốn chỉ biết Giang lão gia ở triều đảm nhiệm chức vụ hữu tướng rất có danh vọng, lại không biết ông còn có bản lĩnh này, trên lụa gấm chính là vẽ giang sơn Trần quốc. Thái Tử thật sự rất vừa ý, liền mở miệng với Giang lão gia muốn bức tranh, Giang lão gia nói rằng khi nào vẽ xong sẽ đưa đến Đông Cung, lại không ngờ sau đó ngã bệnh, trì hoãn mấy lần, mãi hai năm mới hoàn thành bức họa.
Hiện giờ Giang Chiểu cùng Thái Tử, cũng sớm đã là cảnh còn người mất.
Giang lão gia đưa cho Giang Chiểu, Giang Chiểu liền cầm lấy, cũng không muốn giải thích nhiều, mất công lại thêm một người lo lắng vì nàng, “Tổ phụ yên tâm, ngày khác Chiểu nhi sẽ đưa cho điện hạ.” Dù sao sau này cũng phải tiến cung, tráp gỗ tam biểu tỷ đưa đến, nay vẫn còn đặt ở trong phòng nàng.
Đoàn người ra khỏi viện, Giang lão phu nhân liền thở dài một hơi, trong lòng vừa nôn nóng vừa khó chịu, càng thêm quyết tâm định hôn cho Giang Chiểu. Đợi sau khi nghị thân xong cũng không cần phải giấu diếm Giang lão gia nữa.
Nghĩ vậy, bà lập tức gọi Chiểu tỷ nhi lại, nói mấy câu, “Hôm nay nghe nói con không ra ngoài?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT